- Con sẽ tiếp tục đi học chứ
Người phụ nữ đó vẫn hỏi từ tốn mà không tỏ ra bực dọc gì khi hỏi câu này đến lần thứ 3. Nhưng người quản gia thì lại không khỏi bực tức
- Cô có biết bà chỉ đang hỏi không
- Dì. bà ấy gắt lên. Rồi nhẹ nhàng quay sang kiên định hỏi lần nữa
- Ta biết con không muốn đi học. Nhưng chỉ đến trường mới giúp con tìm ra sự thật mà thôi
câu nói đó dường như đã lóe sáng vào trong lòng cô bé. Nó vội buông cây cọ xuống cố gắng nghe nốt câu nói, nhưng bà chưa kịp thốt ra thì cơn ho dữ dội đã kéo đến
- Hụ, hu, …
Hai tay bà giữa chặt lồng ngực, ho từng đợt thật dài, tưởng chừng như muốn xé nát cả cổ họng
Người dì mặt thì biến sắc chạy lại đỡ, miệng không khỏi xoắn xuýt
- Bà, bà có sao không. Cô, cô có biết đã gây ra chuyện gì không, còn không mau chạy đến đi
Nó lúc này mới quay đầu lại. Trước mắt là hình ảnh người phụ nữ đang bị cơn ho hành hạ, một phần máu đã đỏ thẫm trong lòng bàn tay. Đôi mắt nó hoa lên. Trước mắt nó bây giờ lại là một người phụ nữ khác, bà cũng đang bị cơn đau tim quấn lấy, khuôn mặt bờ phạc nhưng vẫn cố nở nụ cười
- Băng, mẹ không sao đâu
Nó đã cố đưa tay ra mà vẫy vẫy, chỉ thấy ở đó là khoảng không vô định
- Mẹ, mẹ có sao không
Cái lắc vai không đủ mạnh để bà ấy kịp nhận ra là có người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-ha/210473/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.