Trên bếp còn nước nóng chưa múc ra, sương trắng bốc hơi dâng lên, Lục Thảng ẩn bên trong làn hơi nước lượn lờ, ngay cả hơi nước cũng làm bỏng mắt.
May mắn chính là, Lục Thảng chỉ cởi áo trên, Minh Thư liếc mắt đảo qua, chỉ nhìn thấy hai vai trần trụi của chàng ——mặc dù chỉ là như vậy, cũng đủ làm hai người xấu hổ.
Lục Thảng sau khi hoảng sợ qua đi thì nhanh chóng lấy quần áo che ở trước ngực.
"Thực xin lỗi, a huynh, muội không phải cố ý." Minh Thư cũng đã hoàn hồn, nhanh chóng giơ tay che mắt xoay người, trong miệng luôn mồm xin lỗi, người chạy nhanh chuồn ra khỏi nhà bếp.
Lục Thảng phía sau nàng tức muốn hộc máu hô to: "Lục Minh Thư!"
Minh Thư hít một hơi thật sâu, cũng không đi xa, lưng dựa vào bức tường của nhà bếp.
Bên trong nhà bếp truyền đến tiếng mặc quần áo sột sột soạt soạt, không bao lâu, rèm vải bị người mạnh mẽ nhấc lên, Lục Thảng sải bước đi ra, vừa thấy Minh Thư còn đứng ở đây, thì lửa giận lại tăng lên.
Minh Thư "Ôi" một tiếng rồi lại che mắt lại.
Lục Thảng cười lạnh: "Bây giờ muội còn che mắt làm gì?"
Minh Thư tách hai đầu ngón tay ra, nhìn chàng từ khe hở —— Lục Thảng đã mặc xiêm y tử tế, nhưng tóc còn rối tung, trong mắt tức giận chưa tan, cả khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, ánh mắt không có thiện ý đang nhìn chằm chằm chính mình.
Nàng ngượng ngùng cười buông tay, lập tức nói: "A huynh, muội thề, muội chưa nhìn thấy gì."
"Lục Minh Thư, muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-ha-quy-te/211279/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.