Thứ như ngứa này, càng để ý đến nó thì lại càng cảm thấy ngứa hơn.
Minh Thư cảm thấy toàn bộ lưng đều ngứa, chỉ hận không thể gãi một trăm lần từ trên xuống dưới cho cho thoải mái hơn nhưng tay lại bị Lục Thảng vô tình giữ chặt, nàng không có biện pháp nào, chỉ có thể vẻ mặt buồn rầu xoắn người nói, "Buông tay."
Lục Thảng không để ý đến nàng, chỉ là giục ngựa chạy nhanh hơn, không đến nửa canh giờ đã tới trạm dịch, Minh Thư đã nghẹn đến mức hốc mắt phiếm hồng, hận Lục Thảng đến ngứa răng. Khó khăn chờ đến khi xe ngựa dừng lại, Lục Thảng vẫn không buông tay, nàng gấp đến nỗi nghiến răng nghiến lợi mắng chàng, "Khốn kiếp, buông tay!" Làm mấy người đứng trong trạm dịch tò mò nhìn lại, ngay cả Tằng thị cũng từ bên trong xe ngựa vội vã vén rèm lên hỏi, "Đây là làm sao vậy?"
"Huynh ấy bắt nạt con!" Minh Thư vặn vẹo sau cổ nói.
Lục Thảng đã từ trên xe xuống dưới, nghe vậy chỉ nhìn nàng nói, "Xuống dưới."
"Đang êm đẹp hai đứa cãi nhau cái gì?" Tằng thị vội vàng hoà giải.
Minh Thư cọ cọ đầu vai vào xe ngựa —— bọn họ trước kia cũng thường xuyên cãi nhau sao?
Nghi hoặc thoảng qua, lực chú ý của nàng vẫn bị cái ngứa dày vò thu hút, đi theo Lục Thảng nhảy xuống xe ngựa. Lục Thảng vẫn không buông tay, ngay cả xe ngựa cũng không mang vào chuồng ngựa, đã lôi nàng đi vào trong trạm dịch, dùng tốc độ nhanh nhất thuê một gian phòng, đẩy nàng vào rồi nói với Tằng thị, "Mẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-ha-quy-te/211273/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.