Trong Ma cung thật yên tĩnh, Thẩm Cửu đi hết một vòng cũng không thấy bất kì một vật sống nào, không khỏi có chút nghi hoặc. Nơi này xảy chuyện gì ra sao?
Hay là tên tiểu súc sinh kia lại muốn giở trò gì đó, tổng sẽ không hảo tâm mà buông tha y như vậy a, e rằng vẫn còn chiêu số tổn hại hơn đang chờ chính mình đi. Hơn thế nữa, y cũng không biết tên tiểu súc sinh kia đã đi đâu, một chút bóng dáng cũng đều không thấy. Tiểu súc sinh đem y một người ném ở chỗ này, hắn rốt cuộc là muốn làm gì?
Hơn nữa, cái chỗ này...thôi quên đi.
Thẩm Cửu đi vào nơi quanh co uốn lượn này thật lâu, nhưng cũng không phát hiện được gì. Toàn bộ Ma cung giống như một cái vỏ rỗng, cho dù tiểu súc sinh muốn trả thù hắn cũng không cần phải chơi lớn như vậy a. Thật kỳ quái.
Đối với Thẩm Cửu mà nói tại chỗ này thập phần xa lạ, ngoại trừ một số vật có thể nhận biết đây là đâu, y cũng không rõ đó là nơi nào. Hiện tại cũng không biết đã đi tới đâu, nhưng nhìn thấy trước mắt bầu không khí trầm lặng, rách nát này, đây là bộ dáng Ma Cung nên có sao?
Nơi Thẩm Cửu hiện tại đang đứng vô cùng rộng lớn, nhưng cũng thật đổ nát. Phòng ốc này vốn dĩ rất tráng lệ phảng phất bị phủ lên một lớp tro bụi xám xịt, cây chết héo cùng lá cây mục nát rơi đầy trên mặt đất. Có thể thấy ngày xưa đẹp đẽ bao nhiêu thì bây giờ lại tồi tàn bấy nhiêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-cuu-ma-phi/241886/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.