Anh Lạc nhìn hai người trước mắt, nàng có thể cảm giác được bằng hữu cũ này của nàng nhất định có quan hệ không tầm thường với cái tên nam nhân thô bạo kia. Nhưng nàng hiểu rõ tính tình của y, cũng thấy được thần sắc trong ánh mắt y, bằng hữu cũ này cực kì chán ghét tên gia hoả thô bạo kia.
Lạc Băng Hà lôi kéo ống tay áo của Thẩm Cửu, trong mắt hiện lên vô tận nộ khí cùng sát khí.
Nhưng Thẩm Cửu cũng mặc kệ hắn, y từ địa lao trốn thoát ra tới cũng không có ý định trở lại. Y đã trải qua ngần ấy năm ở trong ngục tối chính là cái loại không phân rõ ngày đêm. Mặc dù nói, y đây là trừng phạt đúng tội nhưng y hiện tại cực chán ghét trở về, dù sao lúc này lại còn thêm một tên chó điên. Hết sức điên, cắn phải người nào thì sẽ không nhả ra. Bây giờ y muốn làm đó là đem miệng chó điên này mở ra.
"Tại sao phải trốn?" Lạc Băng Hà nghiến răng nghiến lợi đối với Thẩm Cửu nói. Mà ngay cả hắn cũng không biết chính mình rốt cuộc là làm sao vậy, đột nhiên muốn thả Thẩm Cửu ra khỏi ngục tối, lại đột nhiên muốn cùng Thẩm Cửu thành thân. Đến cả Lạc Băng Hà cũng không biết chính mình lại phát điên cái gì, cho nên ở trong lòng hắn vẫn luôn tự nhủ với bản thân hết thảy chẳng qua là vì muốn làm y nhục nhã mà thôi.
"Tiểu súc sinh nói chuyện cũng thật đủ buồn cười, ngươi cho rằng ngươi là ai, dựa vào đâu muốn quản ta?" Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-cuu-ma-phi/241884/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.