“Là Tứ gia đưa số mạng Phu tử trở về đúng quỹ đạo?”
Một lúc lâu sau, Hoàn Nhạc hỏi ra nghi vấn trong lòng. Nếu quả thật là Thương Tứ ra tay, như vậy Phu tử chết… Cũng chỉ có thể thở than một tiếng tại số trời.
Thương Tứ không trả lời ngay, y cười như không mà nhìn Hoàn Nhạc, nhìn thấu sợ hãi trong lòng Hoàn Nhạc. Nhưng Hoàn Nhạc vẫn giữ được bình tĩnh, chàng xoắn xuýt vì chuyện này lâu như vậy, chắc chắn sẽ không gục ngã tại giây phút sống còn cuối cùng.
Hai người đều lặng thinh, bầu không khí trong phòng thoáng ngưng trệ. Chỉ có hai nhóc mập trốn dưới gầm bàn trà vẫn không tim không phổi gặm macaron tạo thành tiếng vô cùng vang dội.
Chúng nó mặc kệ người khác đang làm gì, được ăn vẫn là chuyện hạnh phúc nhất thế gian.
“Rộp rộp rộp kha kha…” Hai đứa vừa ăn vừa cười, vừa làm rơi vãi vụn macaron.
Thương Tứ bó tay hết cách, đành lườm chúng, tung cước vào cái mông nhỏ ú nu căng căng của bọn nhóc, “Ăn tới đâu đâu cũng thấy cặn, đợi chút nữa Viên Viên về xem em ấy có đánh các ngươi không.”
“Ôi.” Hai nhóc mập ngã chổng vó lên trời, dường như rất đau đớn, đối với đám diễn tinh này thì chẳng có gì giống giả bộ cả. Mà hồi lâu cũng không thấy ai đỡ dậy, hai đứa trở mình đứng lên, đẩy đẩy xe nhanh nhẹn đào tẩu khỏi hiện trường.
Vừa chạy vừa hét: “Chủ nhân xấu xa, là chủ nhân ăn! Chủ nhân ăn!”
Thương Tứ lười đuổi theo, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-va-ban-son/2978721/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.