Liễu Thất nhận ra Hoàn Nhạc, ngẫm nghĩ một lát liền hiểu ra nguyên nhân chàng xuất hiện ở đây.
“Nó đưa hạt cho ngươi à?”
Hoàn Nhạc hậu tri hậu giác nhận ra sự tồn tại của y, chàng quỳ trên mặt đất ôm lấy Sầm Thâm, ngạc nhiên và nghi ngờ nhìn Liễu Thất: “Ngươi….”
Liễu Thất ngắt lời chàng, ánh mắt đảo qua Sầm Thâm, bảo: “Hắn sắp chết rồi”
“A Sầm, A Sầm?” Hoàn Nhạc hoảng loạn những vẫn cố gắng bình tĩnh lại. Chàng không thể rối, tuyệt đối không thể, bây giờ quan trọng nhất là cứu A Sầm, mấy chuyện khác không quan trọng.
Nghĩ tới đây, chàng hít sâu, ánh mắt vừa thành khẩn vừa kiên quyết nhìn đăm đăm Liễu Thất, chàng hỏi: “Liễu tiên sinh có thể cứu anh ấy không?”
Liễu Thất là bán thần, mặc kệ vì sao y ở đây, y là người có khả năng cứu Sầm Thâm nhất hiện nay. Tuy rằng y không giống bậc trên lấy cứu giúp người làm niềm vui, mà Hoàn Nhạc vẫn muốn đánh cược một phen.
Vì thể cúi đầu với Liễu Thất. “A Sầm sống ở sát vách nhà tiên sinh Ngô Sùng An, sau khi Ngô tiên sinh lên Bắc vào năm ba mươi bảy thì chết bệnh tại Bắc Bình. Hài cốt của ông là A Sầm thay ông thu xếp. Cho nên, có thể niệm tình phu tử và Ngô tiên sinh, cứu anh ấy một mạng được không?”
Chàng dứt lời, Liễu Thất không đáp lại ngay. Trong đêm mưa, y thấy đôi tình nhân trẻ bị ép tới đường cùng, thực ra cũng chẳng sinh chút lòng trắc ẩn hay một thoáng qua cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-va-ban-son/2978685/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.