Nhan Phúc Thụy không dám nói mình đã chiếm được lòng tin của tất cảngười trong đạo môn, nhưng ít ra không còn bị bài xích gạt ra khỏi cácbí mật như lúc trước nữa.
Nguyên nhân là ông khăng khăng quy tội cái chết của Nhà Ngói là do Tư Đằng gây ra. Mỗi ngày ông hoặc nghiến răng nghiến lợi, hoặc nức nở lặpđi lặp lại rằng:
- “Yêu quái Tư Đằng kia hại chết Nhà Ngói của tôi.”
- “Nhà Ngói còn quá nhỏ chết rất thê thảm.”
- “Các vị đạo trưởng, không phải các vị hàng yêu trừ ma sao? Các vị hãy nghĩ cách giết cô ta đi.”
- “Dù muốn tôi đền mạng cũng được…”
Ai cũng khuyên ông, ngay cả Thẩm Ngân Đăng cũng giả tình giả nghĩabảo ông suy nghĩ nhiều rồi, nói không chừng không phải là yêu quái chỉdo bọn buôn người lừa bắt đem bán thôi. Cho dù thật sự là yêu quái cũngkhông nhất định là Tư Đằng mà.
Những lúc đó Nhan Phúc Thụy sẽ đỏ mặt trợn mắt, gào to khản cả giọng nói các người đều mắt mù ư, rõ ràng chính là cô ta làm.
Nhận được điện thoại của Tần Phóng, Nhan Phúc Thụy không dám trễ nãidù chỉ một phút, mặc áo mưa lần dò ra cửa, bước cao bước thấp rời khỏibản, đến khi cách cửa bản khá xa mới dám bật đèn pin lên.
Cũng qua không bao lâu, đèn pin sáng ngời đã soi được đầu xe khôngbật đèn, lúc này mới biết được xe Tần Phóng dừng ở đây. Trên mặt đấtnước đã ngập đến cổ chân, ông lội nước đi qua nhưng chỉ đến gần chứkhông lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-tu-dang/3287156/quyen-5-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.