Ban đầu thấy đám người An Mạn ra khỏi khách sạn, Đơn Chí Cương chỉđịnh đi theo xem sao. Tần Phóng gọi điện thoại cho anh ta, bảo anh tađiều tra Triệu Giang Long, lại không chịu nói rõ nguyên nhân, anh tacũng biết điều không hỏi. Không phải là anh ta không tò mò, mà là bởi vì anh ta đã biết rõ ràng, tất cả sự việc đều là do anh ta lén lút châmngòi.
Anh ta gần như có thể đoán được trên đường đã xảy ra chuyện gì: Saukhi anh ta gửi tấm hình đó qua, Triệu Giang Long đang ở gần Nang Khiêmnổi cơn tam bành, nghĩ cách tìm ra An Mạn đã trở mặt vô tình khi ông tagặp nạn. Sau khi hai bên gặp nhau chân tướng bị vạch trần, Tần Phóng bịlừa thẹn quá thành giận, trở mặt với An Mạn. An Mạn bị nhục lúc này sẽbỏ trốn.
Chuyện đến đây lẽ ra phải qua một khoảng thời gian rồi, tại sao TầnPhóng lại nhờ anh ta điều tra Triệu Giang Long? Có lẽ sau khi nghĩ lạicảm thấy không nên tin lời nói một phía của Triệu Giang Long, nên muốntra ra manh mối. Hoặc là cảm thấy quá dễ dãi với hai kẻ đó, muốn ngàysau thanh toán.
Từ đầu đến cuối, Đơn Chí Cương đều tin tưởng việc vạch trần An Mạn là chuyện đúng đắn. Nhưng đối với Tần Phóng, anh ta vẫn cảm thấy áy náy.Cho nên tuy Tần Phóng không cho anh ta điều tra tiếp nữa, anh ta vẫnkhông nhịn được muốn làm thêm một vài việc. Coi như là đền bù cho TầnPhóng. Anh ta tự nói với mình như vậy.
Xe của bọn người An Mạn dừng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-tu-dang/3287147/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.