Mấy trò dân gian lâu đời thường thấy nơi đầu phố như thổi đường (1),đóng thùng gỗ, xe lông mặt, ký hiệu Mao Sơn, làm nhang..v..v.. hiện giờcòn khó tìm ra nguồn gốc, huống chi là bốn đạo môn, bảy đạo động và chín đạo phố tên tuổi vang dội năm xưa. Hôm nay họ đã điêu tàn đến mức gầnnhư thất truyền chứ nói chi là làm được chuyện ly kỳ gì khác.
(1) Thổi đường: Những tượng hình được tạo từ người nghệ nhân thổi, kéo bằng kẹo mạch nha và cho thêm màu. Link tham khảo http://img5.imgtn.bdimg.com/it/u=3556705513,4062251966&fm=23&gp=0.jpg
Bốn danh sơn đạo môn có đạo miếu chống đỡ còn được khí thế phồnthịnh. Còn bảy đạo động năm xưa là Không Động, Tử Dương, Vân Tiêu, MaCô, Đào Nguyên, Bạch Hạc, Vũ Sơn nay chỉ còn Không Động, Ma Cô và ĐàoNguyên là có hồi đáp. Khó khăn lắm mới hỏi thăm được cách liên hệ vớihậu nhân của động Tử Dương, nhưng khi họ gọi điện thoại đến lại là vợcủa người đó nghe máy, bà hắng giọng hỏi: “Tìm ông nhà tôi à? Đi làm ởNghiễm Châu rồi.”
Đạo động không thể so với đạo môn. Năm đó đạo động đều là đạo trưởngchân nhân nhàn nhã dẫn theo hai ba đồ đệ vài ba thân tín đi ngao du nonxanh nước biếc, rời xa nhân gian, dựng nhà lập đạo quan. Sau đó trải qua chiến loạn, cách mạng, cải cách, khai phá, hậu nhân hoặc là vứt bỏ ybát hoặc là về lại thế tục, người kế thừa tu đạo càng ngày càng ít. Vừanghe thấy đầu bên kia điện thoại hỏi đến đạo động, vợ người đó nổi giận: “Đạo, đạo, đạo! Mấy cái thứ vớ vẫn đó có thể thay cơm ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-tu-dang/133548/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.