Tôi có chút nghĩ không ra, một người mới gặp qua có mấy lần thế nào đột nhiên trở thành anh em tốt của mình?
Nhìn Lộ Thiên tay chân dang rộng mặt mày hưởng thụ nằm trên giường tôi, câu trả lời hình như được miêu tả sinh động.
Từ đầu chí cuối, hắn căn bản không coi mình như người ngoài.
Tôi hỏi hắn: “Lúc anh ở cùng người khác cũng như vầy phải không?”
Hắn hỏi ngược lại tôi: “Như vầy hả?”
“Ừa…… Thần kinh thô.”
“Có sao? Tất cả mọi người nói tôi tâm tư tinh tế.”
…… Tôi cảm thấy không biết nói gì.
Thần kinh hắn thô như cái bệ cầu vượt, ai nói hắn tâm tư tinh tế, điểm này tôi thật chưa có nhìn ra.
Tôi bất ngờ hỏi gắn như thế, thật ra thì muốn cùng hắn bàn luận chút vấn đề đối nhân xử thế. Cái đề tài này rất thâm ảo, khiến tôi không cách nào sắp xếp ngôn ngữ đem suy nghĩ trong lòng biểu đạt ra. Trong mắt tôi, tôi và hắn chỉ có thể coi như người dưng có tí quen thuộc. Tôi chỉ biết hắn gọi là Lộ Thiên, trước mắt là huấn luyện viên thể hình của tôi, những chuyện khác không biết gì cả. Giống như, trừ tên của tôi, nghề nghiệp, hắn đối với chuyện của tôi một dạng chẳng biết gì. Tôi không hiểu, tại sao hắn có thể thản nhiên chung sống cùng tôi, hơn nữa còn có thể thoải mái ở trong nhà tôi. Đổi lại là tôi, cho dù trong nhà thân thích, củng không cách nào hoàn toàn buông thả, luôn luôn cẩn thận, không dám lên tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-xau-than-ai/1969381/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.