Yêu nhau, bọn họ cư nhiên sẽ thật sự bắt đầu tình yêu.
Khúc Ninh còn cảm giác mình giống như nằm mơ.
Địch Giang xoa xoa mặt cậu, “Đừng ngẩn ra thế, đang nghĩ gì vậy?”
Khúc Ninh ôm lấy hắn, cười đến hai mắt cong cong không kiềm được, “Anh lặp lại lần nữa đi.”
“Hửm?” Địch Giang cà cà chóp mũi cậu, “Được —— anh thích em, thích em, bảo bối của anh.”
“Em cũng thích anh, thích lắm lắm luôn…” Khúc Ninh nhẹ giọng nói.
Địch Giang đặt tay lên gáy cậu khẽ vuốt, cười nói, “Thích anh, không đi nữa?”
Khúc Ninh nghiêm túc gật đầu, “Không đi, anh đuổi em em cũng không đi…” Dừng một chút, nói thêm, “Đến trước khi anh kết hôn.”
Địch Giang tắt nụ cười, sau đó còn thở dài, “Bảo bối, em tại sao cứ cho là anh phải kết hôn?”
“Tại sao… Không?”
Khúc Ninh và hắn có chút khúc mắc, mở miệng bảo, “Đây, đây không phải rõ ràng rồi sao, anh không kết hôn, anh của anh cũng sẽ muốn anh phải kết mà…”
“Anh sẽ không kết hôn với ai hết, anh cam đoan với em, anh trai anh bây giờ cũng không can thiệp được anh, cùng lắm chỉ lải nhải làm phiền anh thôi.”
“Bảo bối, vậy em có thể cũng cam đoan với anh không? Không nên suy nghĩ nhiều, lỡ như có gì lo lắng, nghi ngờ, nhất định phải nói cho anh biết.”
Khúc Ninh ngẩng đầu ngơ ngác nhìn hắn, nghiêm túc gật đầu liên tục.
Cảm giác thật sự yêu đương rất tốt, Địch Giang rất tốt, cậu cảm thấy mình hạnh phúc muốn bay lên luôn.
“Em thật sự có thể chuyện gì cũng nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-viec-lam-sao-tom-duoc-mot-vi-kim-chu-thiet-to/75427/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.