Lại tiếp qua hai tháng, hắn nhận được điện thoại từ gia đình, bảo rằng bà nội hắn có dấu hiệu tái phát bệnh, bác sĩ kiến nghị chuyển tới bệnh viện thành phố B, làm kiểm tra toàn diện.
Hắn vội vã chạy tới, lại phát hiện tất cả đã được lo liệu xong, mà La Dự, cư nhiên đã có mặt trong phòng bệnh.
Một năm không gặp La Dự.
Bước chân hắn khựng lại, khóe mắt lại hơi thấy ươn ướt.
La Dự thấy hắn, không hề có biểu tình gì đặc biệt, chỉ gật đầu, tựa như đối mặt với một người bạn bình thường đến không thể bình thường hơn.
Ngồi một hồi, La Dự lại dặn dò vài câu, liền đứng dậy cáo từ.
Mẹ Bùi theo y ra cửa, một đường tươi cười lấy lòng.
Thấy rõ ràng là nhờ vào con trai mới có thể trèo lên cửa quan hệ này, vậy mà thái độ con mình hiện tại lại lãnh đạm như vậy, thật sự quá là không biết tranh thủ.
Liền đẩy Bùi Diệc một cái, “Con đi tiễn người ta đi.”
La Dự cười khoát khoát tay, “Không cần.”
Bùi Diệc nhìn y, nhẹ giọng nói, “Đi thôi.”
La Dự không từ chối được, cất bước đi về phía trước, một đường trầm mặc.
Mãi đến khi có một người mặc áo blouse trắng gọi y, “Lão La! Chờ một chút!”
Hai người đều dừng bước.
Bác sĩ nọ xoa xoa trán, “Anh cần phải nghe theo lời dặn của bác sĩ đó, nhất định phải uống thuốc đều đặn, tái khám đúng hạn, đừng có tự dằn vặt mình, lại như lần trước nữa là không xong đâu.”
Bùi Diệc há miệng, níu tay áo y lại, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-viec-lam-sao-tom-duoc-mot-vi-kim-chu-thiet-to/1855566/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.