Biên Dĩ Thu có hơi ảo não bước vào Số 18 Nam Tân, lần này, không có cơm để ăn. Tiền Doanh nghiêm mặt mắt to trừng mắt nhỏ với y hồi lâu, rốt cuộc không kiềm nổi đập bàn một phát. "Đệt, không ngờ anh là người anh em như vậy." Khóe miệng Biên Dĩ Thu giật giật như đau răng, nhẫn nhịn rồi mới mất tự nhiên ho khan. "Là miệng tôi đê tiện được chưa, đáng ra không nên nói cho cậu." Lúc này Tiền Doanh đứng phắt dậy, nhấc ấm lên rót nước, đặt cái "rầm" trước mặt Biên Dĩ Thu. "Nếu anh không nói thì tạm biệt giang hồ là vừa!" Biên Dĩ Thu cầm ly lên uống, mới vừa vào miệng đã "phụt" một tiếng phun ra ngoài, ho lấy ho để. "Đéo má nó cậu hạ độc trả thù tôi à?!" "Trà khổ đinh năm năm, hạ hỏa! Tôi uống bao nhiêu lâu rồi đấy!" *trà khổ đinh: Răng Biên Dĩ Thu càng thêm ê ẩm, y day trán nở nụ cười còn đắng hơn cả trà, lẩm bẩm: "Có suy nghĩ không vậy, chưa nhắc tới chuyện hai người còn chẳng hứa hẹn sống chết, dù có tình cảm sâu đậm thì nó cũng đã là quá khứ. Bây giờ người ta có bạn trai rồi mà." Sắc mặt Tiền Doanh lạnh dần, Biên Dĩ Thu liếc hắn một cái, trông thấy ánh mắt thằng nhóc này lóe lên tia sáng dữ tợn sắc bén. Hắn thốt một câu vừa nhẹ vừa chậm. "Thế thì sao." Biên Dĩ Thu thở dài, ngồi phịch lên ghế sofa mềm mại, y không nhìn Tiền Doanh mà đảo mắt về phía trần nhà. "Chuyện này tôi không giúp được cậu, "em gái" Lâm
Nghe truyện Bàn Về Trình Độ Vuốt Mèo Của Một Đầu Bếp
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]