*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn Ngao Túc gian nan mà chầm chậm ăn xong hai miếng bánh mỳ, Hoa Linh tâm tình cực kỳ tốt, y đứng dậy ngồi xuống bên người Ngao Túc, cười khanh khách nhìn hắn.
Đại khái là bởi vì quanh năm chỉ ở trong phòng thí nghiệm tại Long cung, màu da Ngao Túc rất trắng, từ bên cạnh nhìn sang, màu da trắng nõn phối hợp góc cạnh rõ ràng, cả người chẳng khác nào một pho tượng thánh khiết mà tuấn mỹ.
Nhìn Ngao Túc lông mi hơi rũ xuống, sống mũi cao, môi mỏng như dao gọt, Hoa Linh đột nhiên cảm giác bụng nóng lên, lúc này y mới phát hiện, Ngao Túc thật ra rất tuấn tú, hắn đẹp trai không phải kiểu ngọc thụ lâm phong chói mắt như Dương Tiễn, cũng không kiệt ngao tỏa sáng lóa mắt như Ngao Tứ, mà là kiểu nhìn lâu cũng không chán, càng ngắm càng cảm thấy dễ nhìn, giống như từng lớp trân châu, lại càng gần, nhìn kỹ, càng có thể phát hiện hào quang bên trong sáng quắc động nhân.
Hoa Linh giờ khắc này cảm thấy như mình vừa nhặt được trân châu bảo bối, y nâng cằm đầy nhiệt tình nhìn Ngao Túc, ái mộ trần trụi trong ánh mắt. Ngao Túc ăn xong bữa sáng, lau sạch miệng, gấp kỹ giấy ăn, ném xuống. Sau đó ngước mắt nhìn người một bên thoạt nhìn còn… Đói hơn- Hoa Linh, ánh mắt khó hiểu.
Hoa Linh rốt cục không nhịn được, áp sát tới, ở trên gò má Ngao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-thu-phuc-quy-mao-hoan-my/2171177/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.