Tiếng cười của Hoa Linh khiến Ngao Túc chú ý, nhìn Linh Vương điện hạ hai mắt cả ngày đều dính vào trên người mình kia, Ngao Túc rốt cục phát hiện ra Hoa Linh khác thường, hắn suy ngẫm có nên hay không lại quét toàn thân cho Hoa Linh, có phải là có tế bào biến dị kỳ quái nào khuếch tán vào trong đầu?
Tuy rằng Ma giới mấy vị đại biểu đều có chút không đáng tin, nhưng mà bởi vì có Liêm Vương điện hạ vạn năng ở đây, cho nên hội nghị vẫn như cũ đều đâu vào đấy tiếp tục, chỉ có điều, trong buổi chiều ngày thứ hai hội nghị sắp kết thúc trọn vẹn, bất ngờ xuất hiện.
Tiểu tiên đồng dẫn một người từ bên ngoài đi vào, Cổn Cổn vốn đang ở trên bờ cát vây quanh nam thần Thiên Bảo xoay vòng vòng, đột nhiên hướng về hướng người vừa đến rống lên một tiếng, sau đó lại tiếp tục quay đầu hướng về phía Thiên Bảo ngoắt đuôi.
Một tiếng rống của Cổn Cổn, hấp dẫn sự chú ý của chúng nhân Ma giới, Phi Liêm cùng Hoa Linh sững sờ, không hẹn mà cùng nhìn về phía người đến bên ngoài, chính là Bình Ế.
“Ế? Sao cậu lại tới đây?” Hoa Linh nhìn thấy Bình Ế, trong lòng vui vẻ, lập tức tiến lên đón.
Bình Ế thần sắc có chút mệt mỏi, trong mắt mơ hồ hiện ra vằn đỏ, rõ ràng là đi cả ngày lẫn đêm tới rồi, nhìn bộ dạng Bình Ế, Phi Liêm hơi nhíu mày, Hoa Linh kéo Bình Ế, có chút đau lòng nói: “Ế, có chuyện gì xảy ra? Sao lại mệt thành bộ dạng này?”
Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-thu-phuc-quy-mao-hoan-my/143041/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.