Chuông rình coi là cái vẹo gì, pháp khí thần cấp Thiên Khôi Linh tiếng tăm lẫy lừng sao đến miệng cậu lại thay đổi ý nghĩa hả.
Hoa Linh thầm oán.
Được rồi, dù sao gọi như vậy cũng chính xác, thì đúng là để rình coi thiệt mà…
Lúc này, giọng hoàng tử nhỏ vang lên: “Ơ? Trong hang còn có người khác hả?”
Hoa Linh nghe vậy thì ngẩng đầu, cùng dòm vào gương, chỉ thấy trong gương tròn quả thực đang chiếu cảnh bên trong hang, trên vách tường đối diện Kim Trăn có một cánh cửa màu đỏ, phía trên loáng thoáng bốc ra từng sợi ma khí màu đen, trong hang tựa hồ cũng luẩn quẩn đủ loại chân khí u ám.
Kim Trăn đang quay lưng về phía gương Thiên Khôi, giữa hắn và cánh cửa kia có một bàn đá thủy tinh màu đen dài hơn hai mét, tại đầu bàn đá có một bệ hình cung, trông như một đầu giường hình thuyền tinh xảo, bên trên có một khay quẻ hình ngôi sao năm cánh, năm góc mơ hồ tỏa ra ánh sáng mong manh.
Mà ngay trên bàn đá có một chàng trai tóc đen đang nằm. Kim Trăn thì đứng ngay cạnh bàn, khẽ cúi đầu, không hề nhúc nhích, tuy không thấy vẻ mặt hắn, nhưng có thể cảm giác được hắn đang chăm chú nhìn mặt chàng trai nọ.
Hoa Linh chuyển sang nhìn mặt chàng trai áo trắng, sau đó ra chiều kinh ngạc:
“Hậu Khanh?! Hóa ra cậu ta ở đây.”
Nghe thế, Kiều Mạt quay đầu nhìn Hoa Linh, ngạc nhiên hỏi: “Hậu Khanh? Hắn là Ma tinh Hậu Khanh trong thập đại Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-an-kim-dan-chuan-khoi-chinh/1964867/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.