Trong lòng Kiều Mạt vẫn luôn cánh cánh nỗi thấp thỏm bất an, cậu theo tiểu đệ tử Thanh Viên môn đi trong núi chừng mười mấy phút, tới chỗ thủy trụ, chỉ thấy trong một cái ao cực lớn có một suối phun cao hơn mười mét đang bắn bọt nước ồ ồ.
Kiều Mạt hơi kinh ngạc, hỏi: “Trụ đây à?”
Tiểu đệ tử Thanh Viên môn gật đầu: “Mỗi trụ ngũ hành đều không giống nhau, đây là hệ thủy, đương nhiên chính là cột nước.”
Kiều Mạt nghe vậy thì gật gật đầu, sau đó cậu nhìn thấy có mười mấy người đang tụm năm tụm ba bên bờ ao, đều là thanh thiếu niên tuổi không lớn lắm, còn có vài cô nàng phái Nga Mi. Kiều Mạt thấy thế, không nhịn được phải hỏi:
“Những người hệ thủy khác đâu? Ở đâu hết rồi?”
Đệ tử Thanh Viên môn đáp: “Mọi người đã đến đủ.”
Kiều Mạt: …
Trên đài tụ tập vài trăm người, cộng thêm các đệ tử đằng sau ngũ đại môn phái và nhiều môn phái nhỏ đến hỗ trợ, gộp lại cũng phải bảy tám chục, cớ sao hệ thủy chỉ lèo tèo vài người vậy?
Đệ tử Thanh Viên môn nhìn thấu thắc mắc của Kiều Mạt, liền nói: “Anh Kiều Mạt, người tu luyện hệ thủy vốn đã ít ỏi, trong hơn một trăm đệ tử đồng lứa của Thanh Viên môn tôi mà chỉ có năm người mang hành cách hệ thủy. Cộng thêm đệ tử ngoại môn của Kim gia và các môn phái cũng chỉ được mười sáu người này thôi.”
Kiều Mạt mở thiên nhãn xem xét tu vi mười mấy người kia, cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-an-kim-dan-chuan-khoi-chinh/1964866/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.