Sau khi vào phòng khách sạn, Kiều Mạt nhìn giường lớn trống rỗng, cõi lòng nghèn nghẹn, lấy điện thoại ra, bên trên không có lấy một tin nhắn trả lời và cuộc gọi nhỡ nào. Lần này trước khi đi, Kim Trăn đã tháo vảy rồng trên cổ xuống rồi để lại khách sạn, hoàng tử nhỏ trông thấy thì càng thêm chán chường, mình sắp bị trả về thiệt rồi sao, bắt đầu từ tín vật chăng?
Kiều Mạt cố gắng kiềm chế cảm xúc tiêu cực, an ủi mình: nam nhi phải tự mình nỗ lực, huống chi là long tử!
Ô Mãn tới đây đưa hành lý cho Kiều Mạt, sau đó bị cậu đuổi đi ngay. Kiều Mạt nghe thấy hơn nửa cuộc đối thoại của Ô Mãn và Hoa Linh trong đại sảnh, cậu biết tâm tư của Ô Mãn đã sớm lượn đến chỗ cup E rồi. So qua so lại, Kiều Mạt càng cảm thấy mình cô đơn chiếc bóng, đáng thương muốn chết, thế là cấp tốc xua Ô Mãn khiến mình chướng mắt đi.
Nghe tiếng cười nói và tiếng bước chân tốp năm tốp ba trong hành lang, Kiều Mạt biết đa số người trong đoàn phim đều ra khu nghỉ dưỡng suối nước nóng phía sau khách sạn rồi. Cậu đột nhiên phúc chí tâm linh, lần trước Kim Trăn trở về là do nhìn thấy tin mình xông vào phòng tắm nữ, nếu lần này lại đi nữa, liệu có thể chọc Kim Trăn nổi sùng quay về không?
*phúc chí tâm linh: phúc đến thì lòng cũng sáng ra
Kiều Mạt ngần ngừ chốc lát, vẫn quyết định bỏ qua suy nghĩ không đáng tin này, cậu lo mình chẳng những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-an-kim-dan-chuan-khoi-chinh/1964837/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.