Edit: Ry
CẢNH BÁO: Chương truyện có yếu tố bạo lực, vặn vẹo không thích hợp cho các bạn nhỏ, các bạn tâm lý mong manh và bà mẹ đang mang thai. Nếu bạn không đọc được truyện có yếu tố máu me kinh dị (sau này có rất nhiều) và nhân vật điên cuồng vặn vẹo thì mời dừng bước tại đây.
"Ta không sợ, ngươi nói đi."
Tố chất tâm lý của Việt Vô Hoan tốt hơn sinh viên mới nhiều, y đi xuyên qua cả căn phòng đầy máu thịt, đến bên cậu, đặt bữa tối xuống, sau đó nhíu mày, giơ tay giúp cậu lau đi vụn bánh nơi khóe miệng. Gần đây y đã quen dùng bữa với tôn chủ, mỗi khi y ngửi thấy mùi hương sạch sẽ kia, khẩu vị sẽ tốt hơn rất nhiều.
Tống Thanh Thời quan sát y một lúc lâu, thấy y không có khuynh hướng sụp đổ, lặng lẽ để cái chậu về lại chỗ cũ, trong lòng cậu càng thêm xác định Việt Vô Hoan là hạt giống tốt cho Y học. Việt Vô Hoan thông minh, lý trí, bình tĩnh, khéo tay, không sợ máu, có đầy đủ tất cả các tố chất của một bác sĩ khoa ngoại ưu tú, nếu là ở Trái Đất thì các giáo sư của Viện Y Học sẽ đánh nhau để giành y về làm bác sĩ dưới trướng mình.
Cậu vui vẻ giảng cả một tràng lý thuyết về giải phẫu, rồi nói cho y biết tầm quan trọng của giải phẫu đối với Y học, sự cống hiến to lớn của những người thầy thầm lặng với nhân loại.
Việt Vô Hoan lắng nghe rất chăm chú, thậm chí còn chủ động đi quan sát thi thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-ket-cuc-viec-cuu-lam-nhan-vat-phan-dien/1504835/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.