Chương trước
Chương sau
Mấy sếp lớn làm con mồi thảnh thơi vô cùng, còn Dưa Hấu tìm con mồi đến nỗi nát tan cõi lòng. Đến lần đổi mới thứ tư, hầu hết mỗi con mồi đều cầm Ngọc Hộ Thân, bọn họ ẩn nấp rất kín kẽ, chỉ có Dưa Hấu một thân một mình bôn ba khắp nơi, cuối cùng trong 5 phút đếm ngược hoàn thành ăn mạng, miễn trừ trừng phạt bị đào thải.

[Hiện đang tiến hành kết toán Trường săn khu 145, có 9 người thành công sống sót, 91 người thất bại.]

[Người chơi thành công sống sót nhận được 10 điểm thuộc tính vĩnh cửu, rương bảo vật ngẫu nhiên (thuốc kinh nghiệm, đồng vàng, điểm tích lũy yêu ma),người chơi thất bại mất tư cách vào Trường săn, đồng thời trừ 80% giá trị kinh nghiệm ở cấp bậc hiện tại, mất 100 vàng.]

[Hiện đang trong thời gian đình chiến, thời gian đình chiến là 36 tiếng, trong lúc này người chơi có thể tiến hành ghép đôi trên Trường săn, khi thời gian đình chiến kết thúc, những ai chưa ghép đôi được sẽ bị cưỡng chế ghép đôi, từ chối ghép đôi sẽ coi như thất bại.]

4 tiếng trên chiến trường kết thúc nhanh chóng, sau khi Túc Mạc thoát ra thì Trường săn biến thành một icon nhỏ nằm trong giao diện tầm nhìn của cậu. Phía dưới icon là đếm ngược thời gian đình chiến, nhịp điệu trên chiến trường thoải mái hơn phó bản nhiều, có thể dựa theo tình hình của mình mà lựa chọn ghép đôi, cũng tiện cho Túc Mạc lựa chọn thời gian thích hợp nữa.

Ở phó bản có thể treo acc được, nhưng treo ở chiến trường sẽ bị phán thất bại ngay.

Quả Sơn Tra đánh trận xong thì hoàn toàn kiệt sức, cậu ta là trị liệu nên xác suất đổi mới thân phận khi vào chiến trường bị điều chỉnh, nói cách khác, xác suất có được thân phận thợ săn của hệ phái trị liệu không phải 50%, mà là 10%. Cũng không biết số cậu ta xui hay hên mà ba ván đầu đều là thợ săn, đến ván cuối mới đổi sang con mồi, cậu ta chạy hộc máu mới nhặt được Ngọc Hộ Thân ở những giây phút cuối cùng.

Túc Mạc nghe cậu ta liến thoắng chuyện trong Trường săn, cậu mở danh sách bạn bè ra định tổ đội với Hành Tung Bất Định, nhưng nhìn ảnh đại diện của đối phương, cậu lại nhớ đến người gặp trên chiến trường không phải trận pháp sư mà là xạ thủ.

Cậu chần chờ một lúc rồi thêm bạn với ID Trở Về Chân Ngã, vừa mới gửi lời mời thì lập tức được chấp nhận.

Lúc Úc Trăn định thêm bạn thì phát hiện Momo đã tắt tính năng thêm bạn rồi, anh vốn định chờ lần sau, nào ngờ ngay sau đó anh nhận được thông báo đối phương gửi lời mời kết bạn.

[Tối nay có đánh Trường săn tiếp không?]

Tin nhắn vừa gửi thì anh nhận được thông báo.

[Đối phương đã rời mạng.]

Túc Mạc thêm bạn xong, chưa kịp xem tin nhắn mà Trở Về Chân Ngã gửi thì đã vội vội vàng vàng offline. Mới vừa mở mắt ra thì thấy Nhạc Nhạc đang đứng trước mặt, cánh tay máy đã chạm vào phía sau của thiết bị đăng nhập, có vẻ như định ngắt nguồn.

Một người, một người máy đối mắt với nhau, Túc Mạc lẳng lặng tháo thiết bị đăng nhập ra: "Không phải còn 1 phút lận à?"

"Là 40 giây." Trên màn hình của Nhạc Nhạc hiện lên mấy biểu tượng cảm xúc giận dỗi: "Ăn cơm thôi!"

Túc Mạc lập tức dỗ dành: "Biết rồi mà, tới liền."

Lúc này Nhạc Nhạc mới xoay người bận rộn tiếp.

Thiết bị đăng nhập vừa gỡ xuống, tiếng ầm ĩ trong game rút lui toàn bộ. Trong nhà chỉ có tiếng làm việc của Nhạc Nhạc và tiếng máy móc khác hoạt động, nháy mắt nó kéo Túc Mạc từ thế giới phồn hoa trở về, âm thanh biến hóa, tương phản trước sau, ấy là sự khác biệt giữa thế giới ảo và thế giới thực.

Chút để tâm nho nhỏ về trò chơi nhanh chóng bị quét sạch, suy cho cùng vẫn có một vách ngăn với mạng lưới giả lập Tinh Võng rộng lớn. Tin tức về game có thể lên mạng xem, nhưng bạn bè trong game chưa chắc sẽ gặp gỡ ngoài đời.

Túc Mạc đứng dậy, cảm giác choáng váng hoa mắt qua một lúc mới giảm bớt. Cậu chậm rãi đi đến bàn ăn, nhìn Nhạc Nhạc đang bận rộn, bèn nói: "Tối qua tôi hơi đau đầu."

Bàn tay đang dọn bàn của Nhạc Nhạc chợt khựng lại: "Vậy hôm nay cậu phải uống nhiều thuốc một chút, phải chịu khổ uống thuốc đắng đấy nhé."

Thuốc đắng là cách nói của cậu hồi còn nhỏ, Nhạc Nhạc là người máy gia dụng thông minh. Lúc vừa bắt đầu về nhà, mỗi lần uống thuốc nó đều sẽ báo tên thuốc cho cậu, hôm nay phải uống liều lượng thuốc thế nào, có cần chích hay không, thuốc đó là dạng gì... Sau này Nhạc Nhạc bắt đầu học tập, nó học theo cách nói chuyện của cậu, từ báo tên thuốc đổi thành nói là thuốc đắng, cho đến học được cách dùng ngôn ngữ vụng về của mình dỗ dành cậu.

Cơm nước xong, Túc Mạc định đi nghỉ trưa, vừa mới về phòng thì nhìn thấy Nhạc Nhạc đang soạn đồ.

"Túc Mạc, thời gian ngủ trưa hôm nay chỉ có 2 tiếng thôi, tôi đã đặt xe phi hành đến đón lúc 14:30 dưới lầu, 15:00 cậu phải tham dự buổi hội thảo của khoa." Nhạc Nhạc liến thoắng nói lịch trình hôm nay: "Tối nay cậu có về nhà ăn cơm không?"

"Có về." Túc Mạc cầm ly nước uống thuốc: "Có kẹo không?"

Nhạc Nhạc nghi hoặc nhìn cậu: "Túc Mạc, cậu đã mười tám tuổi rồi, người lớn đầu đội trời chân đạp đất, uống thuốc không cần ăn kẹo."

Túc Mạc: "Tôi sắp mười chín rồi."

"Bó tay với cậu luôn." Nhạc Nhạc xoay người ra ngoài lấy hộp kẹo cho cậu: "Vị chanh được không?"

Buổi hội thảo ở trường thảo luận tập trung vào các dự án học thuật khác nhau trong khoa, hạng mục của Túc Mạc và đàn anh Chu vừa bảo vệ xong, các buổi hội thảo trước đó đều có anh Chu tham gia, nhưng lần này anh ta đang kẹt việc học không về kịp nên chỉ có Túc Mạc và một người khác trong nhóm đến.

Nghe xong buổi hội thảo kéo dài 2 tiếng thì đã hơn 5 giờ chiều. Bên ngoài tòa nhà có không ít sinh viên, hình như vừa mới tan học, nhóm người đang đi tới chắc là sinh viên khoa Chiến đấu cơ giáp, bọn họ mặc đồ tác chiến, dọc đường vừa cười nói vừa đàm luận gì đó.

Túc Mạc tránh bọn họ, cậu đứng ở bồn hoa cạnh cầu thang, gửi tin nhắn cho xe phi hành đã đặt trước.

"Trường săn hả? Tao không lên kịp, sáng dính tiết rồi."

"Cái này có thời hạn tham gia, vẫn là loại hình chiến trường, khá thú vị đấy."

"Sáng nay tao được phân làm con mồi, cuối cùng tụi tao không nhặt được Ngọc Hộ Thân nên bị đào thải."

"Ờ đúng, hình như con mồi tử vong ngoc cũng không rơi xuống."

"Mày lên cấp chưa?"

...

Túc Mạc nghe bọn họ thảo luận thì hơi ngẩng đầu nhìn nhóm người dần đi xa. Giữa sinh viên với nhau có rất nhiều chủ đề tán gẫu, lần đầu tiên Túc Mạc ý thức được hóa ra mình cũng có thể bắt kịp cuộc nói chuyện của người khác, không giống trước kia, ngay cả mấy meme phổ biến trên Tinh Võng cậu cũng chẳng biết, làm trò cười trước mặt bạn bè cùng lớp.

"Mới tan học à?"

Túc Mạc nghe tiếng thì ngẩng đầu lên, nhìn thấy Úc Trăn và Trương Khải đang đứng trên cầu thang nhìn cậu.

Trương Khải cười nói: "Em đứng đây làm gì đó?"

Túc Mạc ngoan ngoãn gọi anh: "Em mới họp xong, chuẩn bị về nhà."

Ánh mắt nghi hoặc của cậu qua lại giữa hai người.

"Thằng nhóc này ngày nào cũng ở nhà, vừa hay chiều nay cậu ấy rảnh nên anh kéo đi trải nghiệm cuộc sống học đường." Trương Khải nhìn Túc Mạc: "Em muốn đi chung không? Đợi lát nữa tụi anh đưa về."

Túc Mạc lễ phép từ chối: "Không được đâu anh, em hẹn xe sắp tới rồi."

Không lâu sau, xe phi hành đến địa điểm chỉ định, Túc Mạc tạm biệt rồi đi về phía bãi đỗ xe ở trường.

Úc Trăn nhìn Túc Mạc hòa vào dòng người tan học, cậu cẩn thận đi bên cạnh bọn họ, trông như rất bảo vệ bản thân. Anh và Trương Khải đi ngang qua chỗ này thì bắt gặp một cậu bé đang đứng một mình trước bồn hoa, lẻ loi ngước nhìn sinh viên qua lại.

"Cậu ấy ngồi xe phi hành về một mình à?" Úc Trăn hỏi: "Không trọ ở trường sao?"

Trương Khải nói: "Thể chất của em ấy đặc biệt nên ở một mình trong ký túc xá. Cậu nhóc đó không thích làm phiền người khác nên từ chối đến gặp bác sĩ ở trường và xin phép tự sử dụng thiết bị y tế.

Úc Trăn nghe vậy thì giật mình, lại nhìn về phía kia, không còn thấy bóng dáng Túc Mạc nữa.

***

Túc Mạc về đến nhà trễ hơn dự kiến, vừa vào cửa là thấy Nhạc Nhạc đang đứng chờ cậu. Nhạc Nhạc tự hào nói với cậu thực đơn mới mà nó vừa học hôm nay, Túc Mạc đóng vai người cổ vũ, cơm nước xong lên mạng đã sắp 7 giờ.

Hành Tung Bất Định và Trở Về Chân Ngã không online, Túc Mạc nhìn tin nhắn gần đây nhất, ban đầu Trở Về Chân Ngã hỏi cậu tối nay có đánh Trường săn không, 4 tiếng trước thì lại nhắn bổ sung nói tối nay kẹt việc không lên mạng được.

"Nhóc Gió Mát hối hận đến xanh cả ruột, nhưng hết cách rồi, ai kêu cậu ta ngủ nướng làm chi." Quả Sơn Tra chạy tới: "Tối nay anh có đánh không? Người ta đang leo top á, nếu anh đánh thì mang theo em với."

Túc Mạc nghe vậy thì nhìn cậu ta: "Mang thế nào? Không phải phân khu ngẫu nhiên à?"

"Trên diễn đàn phát hiện một bí quyết, nói là bấm vào trận cùng lúc thì khả năng cao là được sắp cùng một khu, hơn nữa các hệ phái đều phân phối theo quy luật, hai cống thoát nước tụi mình sẽ không đụng trúng người khác đâu." Quả Sơn Tra cười hì hì: "Anh mà đánh thì đem em theo nè."

Túc Mạc: "Vậy báo danh đi."

Cậu mở giao diện ghép đôi Trường săn ra: "321?"

"Từ từ, để em mở cái." Quả Sơn Tra vội mở lên.

Trường săn Núi Võ Khúc mới trải qua thời gian đình chiến một buổi trưa mà trên diễn đàn đã có không ít tut hướng dẫn cách đánh, chẳng hạn như nhận được thẻ thợ săn lúc khai trận thì nên làm gì, chẳng hạn như nhận được thẻ con mồi thì nên giành lợi thế như nào. Cơ mà dù có hướng dẫn một nùi, nhưng một khi vào Trường săn thì những điểm đổi mới được truyền tai nhau trên các nhóm diễn đàn sẽ thay đổi, thậm chí còn xuất hiện tình huống có bản đồ đổi mới cả 6 Ngọc Hộ Thân, gài người chơi thảm hết biết.

Những người chơi tham gia Trường săn qua các trận chiến đã giảm bớt rất nhiều, đầu não cho người chơi thời gian đình chiến để nghỉ ngơi, song không hạn chế người chơi tiếp tục tham gia. Người chơi có quyền tham gia được phép ghép đôi, thắng là lấy được phần thưởng, thất bại thì bị trừng phạt đào thải. Ngoài phần thưởng tốt nhất dành cho người chơi sống sót cuối cùng trong Trường săn ra, thì những phần thưởng khác nằm trong bảng xếp hạng chiến trường giới hạn thời gian.

Người chơi được xếp hạng dựa trên thành tích tốt nhất ở Trường săn, mỗi 12 tiếng sẽ đổi mới một lần, có không ít người chơi bị đào thải vì muốn đánh ra thành tích tốt nhất, bọn họ cứ tham gia lặp đi lặp lại như thế, chỉ hy vọng có thể chiếm một vị trí nhỏ trên bảng xếp hạng, nhận lấy phần thưởng cuối cùng.

Cuộc thảo luận xôm nhất trên diễn đàn hiện nay là bảng xếp hạng Trường săn Núi Võ Khúc.

[Tôi không trông mong là người sống sót cuối cùng ở Trường săn, bây giờ tôi chỉ muốn leo top trên bảng xếp hạng để nhận thưởng thôi.]

[Tui bị đào thải rồi, giờ đang xếp hạng 189, không biết cuối cùng chốt bảng tui có nhận được phần thưởng trong top 200 không nữa.]

[Thôi mấy bồ ơi, Trường săn lần này là thần tiên đánh nhau không à, mấy bồ coi mấy hạng đầu trên bảng xếp hạng kìa, Đạp Bước Trên Mây, Không Cùng Một Quẻ, Nửa Đêm Chuông Vang...]

[Khiếp vãi, Trở Về Chân Ngã đứng đầu cơ á, phải chính chủ hông dạ?]

[Chắc rồi! Không phải chính chủ thì ai có thể thao tác như kia?]

Trước mắt, chưa có ai đạt được chiến tích giết 20 người để kết thúc trận chiến sớm hơn quy định, Trở Về Chân Ngã chỉ tham gia một trận mà đã được đầu não cho đứng top 1. Theo lời mấy người chơi chung khu thì trong 1 tiếng Trở Về Chân Ngã giết được 19 người, suýt chút nữa là kết thúc trận đấu, cho nên đứng đầu bảng cũng không có gì lạ. Những người chơi khác đang cố gắng đánh được thành tích tốt nhất, còn mấy sếp lớn đứng hàng top thì bắt đầu làm thần tiên đánh nhau, trong một buổi chiều, ngoại trừ Trở Về Chân Ngã đang đứng nhất ra thì các vị trí còn lại trong top 10 đều biến động.

[Thần tiên đánh nhau real là đây.]

[Cược đê, người thắng cuối cùng là Trở Về Chân Ngã hay Không Cùng Một Quẻ.]

[Tôi cược Đạp Bước Trên Mây, theo tôi quan sát, cược theo số đông sẽ bị phản tác dụng.]

[Mấy bồ chưa thấy ngựa ô năm nay à?]

[Nhiều sếp lớn như vậy, ngựa ô hí không nổi.]

Có không ít người bình luận dưới bài viết, nhất thời, trang chủ tràn ngập các bài đăng lên tiếng ủng hộ các sếp lớn trên bảng xếp hạng.

Trong số những bài đăng đó thì có một bài không quá hot - "Chỉ có tôi để ý hạng 15 à?"

Hạng 15 là người chơi không quá nổi danh ở lĩnh vực PvP, hệ phái triệu hoán sư.

***

Tối đến, Trường săn náo nhiệt hơn bao giờ hết, Túc Mạc vào trận thì phát hiện cách vào được đơn giản hóa rất nhiều, đại não không đọc quy tắc nữa, cũng không có bất kỳ nhắc nhở nào khác ngoại trừ sổ tay cơ chế được ấn định trong hành lý. Lần này, nơi cậu xuất hiện cách trung tâm Núi Võ Khúc hơi xa, vị trí không tốt cho lắm.

Cậu đang định thông qua kênh hệ thống trên chiến trường liên hệ Quả Sơn Tra để xem coi có được phân vào cùng một khu hay không, kết quả vừa mở lên thì thấy một ID quen mắt.

[Trường săn] Một Đao Giết Người: 1111.

Túc Mạc thấy vậy thì chợt khựng lại, nhìn thẻ thân phận của mình.

[Người chơi thân mến, thân phận hiện tại của bạn là thợ săn, thời gian đổi mới còn lại 00:58:40, đếm ngược Trường săn 03:58:40.]

[Bảo mật thân phận, đừng dễ dàng tin tưởng người khác, chúc bạn may mắn.]

Mở trận là thợ săn, một lá bài tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.