Chương trước
Chương sau
Dưa Hấu đang đứng im thì thân phận đổi mới, hắn ta chưa kịp phản ứng thì đã bị ném về sau, ngã chổng mông lên trời, đầu đập thẳng xuống. Vừa mới ngẩng đầu lên thì thú triệu hoán của triệu hoán sư đã xông ra ngoài, mũi tên lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, cuộc đại chiến sắp sửa bùng nổ.

"Khoan..." Hắn ta mới nói được nửa thì bị nước bùn từ trận giao tranh giữa hai người họ văng đầy mặt.

Mưa gió dần trở nên dữ dội, Dưa Hấu xoa mặt, mờ mịt nhìn cuộc chiến ngày càng kịch liệt phía trước: "Sau tự dưng lại đánh nhau vậy!"

Trong khoảng thời gian ngắn, triệu hoán sư gọi ra năm thú triệu hoán, các đòn tấn công liên tiếp tung ra khiến xạ thủ gần đó không còn chỗ nào trốn thoát, đành phải bay lên cây, mũi tên xé toạc mưa gió phóng ra không ngớt, bóng hình hai người đan xen, chiến đấu vô cùng dữ dội.

[Người chơi ở Trường săn còn 56 người, 12 thợ săn, 44 con mồi, thời gian đổi mới thân phận còn 00:57:35.]

Túc Mạc vừa chiến đấu vừa nhìn nhân số ở Trường săn, xét tình hình hiện tại, tỉ lệ thợ săn và con mồi hình như biến động trong phạm vi quy định, một khi con mồi giảm quá nhiều thì số lượng thợ săn cũng sẽ giảm theo, từ đó duy trì môi trường thi đấu cân bằng ở Trường săn.

Cậu nhảy lên tránh mũi tên đang lao tới, thanh máu bị tụt không ít.

Thao tác của Trở Về Chân Ngã rất giỏi, ở hoàn cảnh và địa hình phức tạp, lại dưới thế tấn công liên tục của cậu mà vẫn có thể giữ nguyên độ chính xác cực cao, mỗi mũi tên bắn ra đều có thể đoán trước đường đi nước bước của cậu, ngoại trừ ưu thế về trang bị ra thì tiêu chuẩn cấp bậc của xạ thủ cao như vậy, nếu mặc kệ thì sẽ tạo thành uy hiếp cực lớn cho bọn họ.

Mưa tên che trời lấp đất lại rơi xuống, Túc Mạc cúi thấp người, nấp sau cơ thể cao lớn của Gấu để tránh đòn, song cũng vì đợt tấn công này mà Gấu đã tử vong.

Thân phận ở Trường săn lại thay đổi, có thợ săn biến thành con mồi, có con mồi biến thành thợ săn. Thế cục điên đảo khiến cho nhóm con mồi nằm gai nếm mật đã lâu bắt đầu hành động, trận tranh đấu kịch liệt trong rừng nhanh chóng thu hút sự chú ý của đám đông.

[Trường săn] Nguyện Làm Kẻ Lười Biếng Nhất: Đù, phía Nam Núi Võ Khúc có người đánh nhau với sếp Chân Ngã kìa bây ơi!

[Trường săn] Mèo Méo Meo: Đánh nhau hả??? Có chắc chắn là đánh nhau thật không? Hay một bên bị đánh.

[Trường săn] Nguyện Làm Kẻ Lười Biếng Nhất: Đánh thật đó gái, bất phân thắng bại luôn!!

[Trường săn] Bánh Trung Thu Chocolate: Khoan nha... khu 145 tụi mình xuất sắc vậy luôn? Nhiều sếp lớn quá chừng, sếp Mèo Méo Meo với sếp Dưa Hấu cũng có mặt nè.

Đối thủ có thể đánh nhau với Trở Về Chân Ngã cơ á?

Tuy hiện tại Trở Về Chân Ngã không đứng đầu bảng xếp hạng tổng hợp, nhưng đó là người đã từng thống trị bảng xếp hạng tổng hợp trong một khoảng thời gian dài đó! Vào lúc Thiên Hoàn vừa ra mắt, một mình người nọ chơi xạ thủ đã nâng tầm hệ phái xạ thủ của Phong Đình Sơn lên, hầu hết người chơi mới lọt hố Thiên Hoàn là vì xem video phổ biến 30 kill của anh, thậm chí bọn họ không chút do dự dấn thân vào hệ phái xạ thủ Phong Đình Sơn.

Cho nên, khi nghe nói có người đánh nhau với Trở Về Chân Ngã bất phân thắng bại thì không ít người chơi đã tụ tập đến phụ cận phía Nam để hóng hớt.

Vừa đến gần, trận PK đã đến hồi gay cấn, thanh máu hai bên xấp xỉ nhau, ở bản đồ núi rừng không tiện di chuyển mà có thể thao tác kỹ năng tránh né và thay đổi phương hướng tiến công nhanh chóng, chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng lóe lên của mũi tên và bóng ảnh của thú triệu hoán. Cảm giác giao phong kịch liệt giữa hai bên khiến người xem xung quanh không khỏi kinh ngạc, cảm thán vô bờ.

Triệu hoán sư kia có thể chiến đấu với Trở Về Chân Ngã đến mức này luôn sao?

"Vãi nồi, đòn giáp công của thú triệu hoán kinh thế."

"Tốc độ di chuyển của triệu hoán sư nhanh thật!"

"Tự dưng tôi không phân biệt được, rốt cuộc là mũi tên nhanh hay vị trí của thú triệu hoán thay đổi nhanh."

"Triệu hoán sư đó... cậu ta gọi cùng lúc năm thú triệu hoán mà còn có thể đánh với Trở Về Chân Ngã luôn à?"

"ID gì vậy?"

"Chạy nhanh quá, tôi không nhìn rõ..."

Trong trận giao tranh dữ dội, xạ thủ bắt đầu áp chế thú triệu hoán của triệu hoán sư, định dùng thao tác và phán đoán chèn ép đối phương. Xạ thủ nắm rất rõ nhược điểm của triệu hoán sư, sau khi lợi dụng ưu thế khoảng cách giết chết thú triệu hoán Gấu thì bắt đầu dùng các đòn tấn công nhanh để ngăn cản Túc Mạc triệu hoán lần nữa.

Tuy triệu hoán sư rất nhanh, nhưng cũng không phải hoàn toàn không dự đoán được.

Túc Mạc đành phải đỡ vài mũi tên, lợi dụng thời gian nghỉ gọi thú triệu hoán ra, cậu nhảy lên cây, không chiến đấu cự ly xa với xạ thủ nữa mà lựa chọn sử dụng thú triệu hoán tiếp cận nhằm giành lại ưu thế. Cậu đảo mắt nhìn địa hình xung quanh, nương theo mưa gió yểm hộ mà tập kích trước sau, đồng thời đột kích từ dưới lên.

Cơ hội đến rồi!

Làn sóng tấn công ập đến khiến Trở Về Chân Ngã không kịp thoát thân, ăn trọn đòn công kích từ Cô Lang lao ra dưới tàng cây, đòn tấn công trực diện khiến anh bị choáng đứng im tại chỗ, ngay sau đó là đòn công mạnh đánh úp tới.

Triệu hoán sư không kéo dài khoảng cách nữa mà chọn phương án mạo hiểm áp sát!

Chỉ trong thời gian một cái chớp mắt, triệu hoán sư tung một đòn dữ dội, lực đánh lớn khiến hai người ngã xuống từ trên cây, rơi thẳng xuống vũng nước bùn.

Thế cục nghịch chuyển, Túc Mạc nắm được cơ hội, trong vài giây ngắn ngủi đã hoàn thành một đợt tấn công, đảo ngược tình thế với 30% máu, khiến thanh máu của Trở Về Chân Ngã còn 15%. Đúng lúc này, bên cạnh đột ngột xuất hiện mũi tên bắn lén, Túc Mạc nâng Đăng Trượng chắn đòn, nghiêng đầu nhìn sang thì thấy một bóng người lặng lẽ khuất dần ở núi rừng phía xa, là người chơi khác!

"Trên cây bên phải cũng có người."

Trở Về Chân Ngã xoay người cản đòn, trên chiến trường này không chỉ có hai người bọn họ mà còn có cả người ẩn nấp trong bóng tối chờ thời cơ.

Nghe được giọng của Trở Về Chân Ngã, Túc Mạc chợt ngẩn ra, ngay sau đó, cậu xoay người đối mặt với người chơi đánh lén trên cây, vội vàng nói: "Đừng chết đấy."

Những người chơi vây xem cũng thấy tình hình này, bọn họ phát hiện hai sếp lớn đang đánh nhau đột nhiên ngừng tay, hai người tách ra thành hai hướng giết chết mục tiêu khác.

Dưa Hấu đứng cách bọn họ một khoảng, vừa chạy qua thì thấy Trở Về Chân Ngã vẫn chưa chết mà đang ngồi dưới đất bơm máu, thanh máu từ 15% tăng lên 70%.

"15%..." Dưa Hấu lạnh sống lưng: "Người quen mà sếp cũng ác vậy luôn?"

Cũng may hắn ta ôm đùi trước rồi... Không đúng, khoan nha! Rốt cuộc sếp đang cầm thẻ thân phận gì vậy? Sao đánh hăng thế!

Lúc này, Trường săn hiện lên thông báo.

[Trường săn] Momo giết chết Đẹp Nhất Thế Gian.

[Trường săn] Momo giết chết Bé Ớt Cay Bướng Bỉnh.

Dưa Hấu đang cầm thẻ thợ săn vô thức lùi về sau hai bước: "..."

OK, đã hiểu, sếp thật sự là thợ săn.

Với 30% máu mà làm cú double kill khiến mấy người đang ẩn nấp không dám ngoi đầu ra. Túc Mạc rơi xuống từ trên cao, dừng bên cạnh Trở Về Chân Ngã, cậu khẽ nhíu mày, dò hỏi bằng giọng không chắc chắn: "Trở Về Chân Ngã? Hành Tung Bất Định?"

"Là tôi." Úc Trăn nhìn cậu: "Không giết tôi à?"

Bầu không khí xung quanh chợt trở nên yên tĩnh, Dưa Hấu đột nhiên cảm thấy điềm không lành.

Hắn ta nghe vậy, hiếm khi thông minh: "Là sao dạ? Hai người không quen nhau à? Úi bậy bậy, hai người biết nhau hả?"

Túc Mạc đâu ngờ đối thủ mạnh mà mình muốn giết lại là đồng đội cố định của mình, bây giờ cẩn thận ngẫm nghĩ lại, cách di chuyển của Trở Về Chân Ngã giống với Hành Tung Bất Định thật, đặc biệt là ở Núi Võ Khúc, khi cậu và đối phương là cộng sự đã chôn thây khá nhiều người ở trận doanh địch nên rất quen thuộc địa hình nơi đây, chỉ có điểm khác biệt duy nhất là thao tác và tiết tấu kỹ năng.

Trận pháp sư là hệ phái pháp thuật, còn xạ thủ là hệ phái vật lý.

"Cậu..." Túc Mạc vừa định hỏi sao Hành Tung lại không nói, nhưng lại nhớ ra là mình cũng không hỏi.

Cậu trả lời: "Không giết, lần trước ở dã ngoại cậu không giết tôi, xem như huề."

Dứt lời, cậu duỗi tay, ý tứ rất rõ.

Úc Trăn nắm tay cậu nhổm dậy: "Không hỏi tôi hả?"

"Không hỏi." Túc Mạc không muốn hỏi sâu thêm, suy cho cùng thì cũng không có gì khác biệt: "Tôi biết cậu rất rành trò chơi này, nhưng không biết Trở Về Chân Ngã là acc chính của cậu... Mới nãy sao cậu không nói?"

Tình huống vừa rồi, nếu không phải có người đánh lén cắt ngang trận đấu thì dựa theo tiết tấu kia, rất có thể cậu sẽ giết chết Trở Về Chân Ngã, lúc đó đối phương sẽ bị đào thải.

"Chắc là muốn đánh với cậu một lần."

Ngay cả Úc Trăn cũng không biết tại sao vừa nãy anh không lên tiếng giải thích, chỉ là khi nhìn thấy Momo ra tay, tự dưng anh rất muốn PK với cậu một lần. Đó giờ hai người là đồng đội, trước kia chưa từng đối đầu trực diện, mặc dù có đánh qua lại, nhưng đó là để thí nghiệm kỹ năng của nhau, còn ra tay bất chấp như này thì rất hiếm có.

Đặc biệt là lúc Momo rút ngắn khoảng cách áp sát đánh anh rơi xuống cây, chiêu này anh không đoán được.

Trong hoàn cảnh khi nãy, đường lui tốt nhất dành cho triệu hoán sư là lợi dụng chướng ngại địa hình để ẩn nấp rồi triệu hoán, cậu hoàn toàn không cần lộ diện, chỉ cần tìm được chỗ an toàn là triệu hoán sư có thể duy trì các đợt tấn công. Nhưng Momo không làm vậy, cách chiến đấu của cậu rất táo bạo và quyết liệt.

Nếu trận chiến tiếp tục, Úc Trăn không nắm chắc mình có phản công giết ngược lại được hay không, Momo không chỉ giữ được bình tĩnh trong phó bản, mà trên chiến trường PvP cũng không kém chút nào...

Hay có thể nói, phó bản đã hạn chế giới hạn phát triển của cậu, vừa ra chiến trường, cứ như cậu ra đòn không hề băn khoăn, một khi đối phương để lộ nhược điểm sẽ lập tức bị cậu chớp thời cơ phản kích.

Chẳng hạn như lần đầu gặp ở khu quái dã ngoại, ấn tượng đầu tiên đối với người này là vô cùng gan dạ và sáng suốt, có vẻ cậu luôn mạo hiểm, lại giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong dự đoán của cậu.

"Đòn tấn công trên cây kia là cậu nhường." Túc Mạc nhớ lại, nếu là Hành Tung Bất Định thì sẽ không để cậu có thời gian phản công lâu như vậy.

Úc Trăn nói: "Trang bị acc này của tôi tốt hơn cậu, dù có thắng cũng chẳng vẻ vang gì."

Dưa Hấu ngó hai người kia, hắn ta nhìn không hiểu, nghe cũng không hiểu cho lắm, người nói người đáp làm hắn ta trông như một kẻ ngoài cuộc vậy.

"Nhưng mà đánh đã ghiền." Túc Mạc không quan tâm nhiều như vậy: "Lần sau có cơ hội lại đánh nữa nhé, cậu đang cầm thẻ gì đó?"

"Thẻ con mồi." Úc Trăn nhìn số lượng Ngọc Hộ Thân còn lại: "Ưu thế lớn nhất của thẻ thợ săn nằm trong 1 tiếng đầu tiên, sau đó thì không bằng con mồi."

Đúng thật, vừa mở màn mà làm thợ săn đồng nghĩa với việc chỉ cần có gì thay đổi thì nhiệm vụ sẽ luôn biến động. Dù tích lũy nhiều mạng đến đâu thì khi đổi thân phận cũng sẽ uổng phí, nhưng thẻ con mồi không giống vậy, thẻ con mồi có thể nhặt Ngọc Hộ Thân, ngọc sẽ không rơi vì thân phận thay đổi, chỉ cần nhặt được ngọc thì dù sau đó có biến thành thợ săn hay con mồi thì Ngọc Hộ Thân vẫn có thể sử dụng làm đạo cụ nhiệm vụ được.

"Vậy cậu đi tìm ngọc đi." Túc Mạc nói.

Úc Trăn: "Cậu không định kết thúc thi đấu à?"

"Không dễ đâu, con mồi ít hơn, người chơi cũng thông minh hơn." Túc Mạc nhìn Dưa Hấu: "Đang cầm thẻ gì đó."

Dưa Hấu buộc miệng thốt: "Thợ săn."

Túc Mạc nghe vậy thì nhướng mày, Đăng Trượng vung lên đánh hắn ta, đối phương kêu thảm thiết rồi lập tức sửa miệng: "Con mồi, con mồi, anh đừng có tới đây mà, đánh tiếp sẽ mất mạng á."

Dưa Hấu: "Em chỉ định ngụy trang tí thôi, cho em cơ hội diễn xuất được không anh?"

Túc Mạc: "Không có gì, cậu diễn tiếp đi."

Dưa Hấu khổ không thể tả, mở màn bị hai người họ lừa không tính, hắn ta còn ngây ngô hộ tống sếp, cuối cùng giúp người ta nhặt được Ngọc Hộ Thân, quả nhiên hắn ta không nên tin ai cả. Nghĩ vậy, Dưa Hấu chợt hoảng hốt nhìn Úc Trăn: "Anh ơi, chắc anh không phải minh tinh màn ảnh đâu ha?"

Úc Trăn đang xem bản đồ Núi Võ Khúc, nghe vậy bèn nâng vũ khí lên: "Cậu muốn thử không?"

Dưa Hấu: "... Quên đi người anh em, dễ lau súng cướp cò lắm đó."

Hôm nay số hắn ta xui xẻo, bị hai sát thủ nhắm trúng.

Có rất nhiều người chơi vây xung quanh, nhìn đội hình ba người đằng kia mà không dám tiến lên thử. Mới đầu có người thấy Trở Về Chân Ngã giết hăng quá, định mượn cơ hội bất tử của thợ săn tiến lên nghiệm chứng thân phận của anh, nhưng khi nhìn thấy thích khách top 5 Dưa Hấu đi theo bên cạnh, lại thêm sát thần triệu hoán sư kia thì đành cụp đuôi bỏ chạy.

[Trường săn] Không Có Lý Tưởng: Bọn họ vừa đánh dữ dội như vậy, sao tự dưng lại ngừng thế?

[Trường săn] Diêm Bán Cô Bé: Kết quả sao rồi?

[Trường săn] Nguyện Làm Kẻ Lười Biếng Nhất: Hai người quen nhau.

[Trường săn] Diêm Bán Cô Bé: ?

[*] 卖女孩的小火柴 - Dựa theo kiến thức hạn hẹp thì "diêm" nằm sau từ sở hữu "đích" nên tui edit thành Diêm Bán Cô Bé thay thì Cô Bán Bán Diêm.

Quen nhau là sao? Những người chơi ở Trường săn ngớ ra, nhưng chắc là Trở Về Chân Ngã nhận được thẻ con mồi, 1 tiếng này yên tĩnh hơn hẳn, đối phương không spam nữa. Mấy người chơi ẩn nấp lập tức yên tâm, tưởng tượng cảnh sát thần không thể giết người nữa thì nhanh chóng nắm chặt cơ hội tìm Ngọc Hộ Thân.

Mà đúng lúc này, thông báo ăn mạng trên Trường săn đã đổi người.

[Trường săn] Momo giết chết Ô Vuông Nho Nhỏ.

[Trường săn] Momo giết chết Mỗi Tháng Giảm Ba Kg.

...

Chúng người chơi: "...?"

Sát thần đổi người, không chỉ đổi người mà bên cạnh sát thần là Trở Về Chân Ngã, giống như đang giúp vua Trụ làm điều tàn ác vậy.

Trên chiến trường thường xuyên hiện lên thông báo giết chết khiến nhân số vốn không nhiều tiếp tục giảm bớt. Còn Momo và Trở Về Chân Ngã cứ như thay phiên đổi thân phận, cứ như thân phận thợ săn luôn ưu ái cho bọn họ.

Càng về cuối, Ngọc Hộ Thân ngày càng khó tìm, những người chơi nhặt được ngọc lựa chọn ẩn nấp chờ chiến trường kết thúc, những người chơi cầm thẻ thợ săn thì nôn nóng muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, thế nên đến đợt đổi mới lần thứ tư, số lượng người chơi chẳng còn bao nhiêu.

Dưa Hấu uất ức cầm thẻ con mồi suốt hai trận, khi nhận được thẻ thợ săn thì lập tức phấn khích: "Rốt cuộc cũng đến lượt em rồi sao?"

Hắn ta kích động nhìn hai người bên cạnh.

Ở ván cuối, hai sát thần đều nhận được thẻ thân phận con mồi, nghe Dưa Hấu hoan hô thì cùng lúc nhìn về phía hắn ta, ánh mắt tỏ ý cổ vũ "cố lên nhé".

[Người chơi ở Trường săn còn 13 người, 3 thợ săn, 10 con mồi, thời gian đổi mới thân phận còn 00:59:35.]

Dưa Hấu: "...? Sao chỉ còn có 10 người thế?"

Túc Mạc nói: "Ngoại trừ hai bọn tôi thì chỉ còn 8 người thôi."

Dưa Hấu bất chợt phản ứng lại, trái tim đang nhảy nhót đột nhiên bị dội nước lạnh. 8 người, Núi Võ Khúc lớn như vậy, trong 1 tiếng đồng hồ hắn ta phải tìm được một con mồi để giết, lại còn có hai thợ săn khác cạnh tranh nữa chứ.

Úc Trăn nói: "Thời gian không còn nhiều lắm, cố lên."

Dứt lời thì nhìn Túc Mạc: "Gần trưa rồi, cậu kịp không?"

Túc Mạc đáp: "Đủ thời gian, kết thúc vừa đúng lúc off luôn."

Úc Trăn đã nhặt được Ngọc Bảo Hộ trước đó, nói: "Tìm một chỗ nghỉ ngơi đi."

...

Hai người nói chuyện qua lại, Dưa Hấu đứng trước mặt hai con mồi, lần đầu tiên cảm thấy bản thân mình phế thật sự.

Thịt đưa đến miệng rồi, hắn ta dám ăn không?

Hắn ta không dám.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.