Người trong gia đình, cái cần nhất là thấu hiểu lẫn nhau, tiếp đến là sự tin tưởng và nhún nhường đúng lúc.
- ------
An Diệp biết tính cách của Hạ không khác cô bao nhiêu, con gái càng lớn cô càng nhận ra nhiều điểm chung ở hai người, điểm lớn nhất là ở khoảng giao tiếp, cái gì không muốn nói thì dù cho có cậy miệng cũng sẽ không hé răng. Thế nên, đối với thái độ nửa nói nửa không của Hạ, An Diệp không có quở trách, càng không có hỏi sâu vào vấn đề, thắc mắc lí do tại sao Hạ lại như vậy. Cô không muốn ép buộc cũng như đẩy con gái vào thế khó xử nên chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ vài câu.
"Được rồi, mẹ sẽ không trách con. Nhưng hi vọng sau này con chú ý một chút, đừng để bản thân rơi vào tình cảnh như hôm này là được."
"Xin lỗi mẹ." Hạ ngước mặt lên, đôi mắt long lanh ngấn lệ: "Về sau con sẽ tiết chế bản thân mình, sẽ không để cho mẹ phải lo nữa."
"Đừng tự trách mình. Cũng một phần là lỗi do mẹ. Là do mẹ quản con quá chặt, khiến con càng ngày càng sống khép kín. Sau này con quen ai, làm gì, mẹ cũng sẽ không quản con nữa, con cũng nên có thêm nhiều mối quan hệ xã giao hơn rồi. Thế giới sau này, chật hẹp hay rộng lớn, con hãy tự mình cảm nhận lấy. Nhưng phải nhớ..."
Hạ nhanh miệng nói: "Phải biết bảo vệ bản thân, chăm sóc sức khỏe cho thật tốt."
Sinh con vốn đã khó, nuôi dạy con nên người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tung-la-thieu-nien/3187009/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.