Trần Miên và Giang Vấn Nguyên là hai người xếp đầu bàn tròn, lại thêm Trần Nhan thổi phồng cạnh họ, người muốn ôm đùi không ít. Đáng tiếc đã đủ gian bốn người, bây giờ tuyết lớn trời rét, không ai muốn ngủ dưới sàn. Những người không thể ôm đùi đó đều hướng mắt về phía Tần Khải Nguyệt.
Tần Khải Nguyệt mơ hồ cảm nhận được ác ý từ ánh mắt nào đó, nhưng y không đáp lại chính diện, chỉ giả bộ không biết gì, gật đầu rũ mắt đi theo Giang Vấn Nguyên. Tần Khải Nguyệt dùng hành động nhắc nhở những kẻ hghen ghét kia không phải cậu ta dụ dỗ đại lão mà là đại lão chủ động tìm y.
Giang Vấn Nguyên thu lại tầm mắt trên người Trần Miên, rất vừa lòng thái độ Tần Khải Nguyệt. Đối mặt với nguy hiểm không rõ, Tần Khải Nguyệt không ầm ĩ, bình tĩnh nắm lấy manh mối trước mặt, tố chất không tồi.
Phòng cạnh biệt thự chỉ có một tầng, tổng cộng tám căn, có nhà ăn chung và nhà tắm. Tám phòng đặt tên theo cây cỏ, từ trái san phải lần lượt là Mai, Lan, Trúc, Cúc, Sen, Tùng, Bách, Liễu. Giang Vấn Nguyên tùy ý chọn gian cúc ở giữa, "Tôi bị thu hai phần ba năng lực tim phổi, gian phòng Cúc ở giữa, cách nhà ăn, phòng tắm và cửa tương đối tiện, mọi người có ý kiến gì không."
Trần Miên nhìn chằm chằm bảng số phòng trên chữ "Cúc", trong lòng run lên, cảm thấy Giang Vấn Nguyên đang ám chỉ với mình. Trần Miên mỉm cười, bình tĩnh nói với Giang Vấn Nguyên: "Tôi theo cậu."
Ánh mắt Tần Khải Nguyệt đảo qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tron-tri-mang/1183880/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.