Nghe thấy giọng nói ngọt sớt trôi chảy của anh, Thẩm Đường liền nghĩ đến bộ dạng trầm tính trước kia của anh.Một người có thể thay đổi tính cách nhanh như này sao,nói chuyện cùng cô được 3 câu là 2 câu trêu ghẹo đủ thứ.
Còn nghe thêm anh nấu cháo điện thoại nữa thì chắc cô cuốn gói về nước sớm.Thế là cô không nhiều lời liền cúp ngang điện thoại của anh.Khuôn mặt đã đỏ tận mang tai rồi nhưng vẫn ngồi nhắn tin tiếp cho anh.
'Em đi ngủ đây anh ngủ sớm nhé,ngủ ngon'
'.....'
Lục Viễn trơ mắt nhìn dòng tin nhắn rồi không khỏi cười thầm,giờ bên cô trời tối còn bên anh thì đang ban ngày ngủ gì chứ.Muốn nói chuyện với cô thêm nhưng có vẻ vợ nhỏ hay ngại ngùng quá.Lần sau anh lại tém lại thôi,cô còn chưa về nước mà bị anh dọa thì lớn chuyện mất.
Tư Thống từ bên ngoài cửa đi vào,trên tay của cậu cầm theo phần cơm.Vừa đặt cơm đến trước mặt anh Tư Thống còn không quên liếc trộm gương mặt thối của anh.
-Tớ mua cơm hộ cậu đó.
-Cảm ơn.
'...'
Nhìn thấy Lục Viễn ngon lành ăn cơm thì cậu mới kéo ghế sang ngồi bên cạnh của anh.Ánh mắt lại không tự chủ mà liếc nhìn điện thoại đang sáng màn hình trên bàn.
-Cậu vừa chơi di động sao?
???
Lục Viễn rời tầm mắt khó hiểu qua nhìn Tư Thống,anh chơi di động thì có gì lạ lắm sao lại còn hỏi với vẻ mặt trang nghiêm đấy.
Mặc kệ sự tò mò của Tư Thống anh lại quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-trai-hu/2840316/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.