Mục Sơ còn ở lại đây nữa thì chính là đứa ngốc đấy.Anh họ của cô nói là làm thiệt không đùa,chuồn nhanh thôi.
Lời vừa dứt thì Lục Viễn cũng biết được là con em họ nhà mình cũng cong đít chạy thôi.Mắt thấy phiền phức đi khỏi anh liền lôi di động ra nhấn gọi video cho Thẩm Đường.
Rất nhanh đầu dây bên kia liền bắt máy,hôm nay là đêm 30 thôi ngày mai mới chính thức bước vào năm mới.Video bên cô đang tắt camera,màn hình tối om chỉ hiển thị avatar của cô.Chắc cô đang có việc nên không bật video lên.Lục Viễn dựa vào ghế chưa kịp mở miệng thì bên kia một giọng nam vang lên.
-Alo,xin lỗi anh nhé.Tiểu Đường đang bận chút việc,lát anh lại gọi lại nhé.
Máy sau đó liền cúp hẳn đi,anh nghe rõ tiếng nước bên đó.Sao lại có đàn ông ở chỗ cô còn tùy tiện nhận máy giúp cô.Cơ thể của anh liền căng cứng lại,cảm giác bây giờ của anh đang rất tệ.Yết hầu liên tục lăn lăn.
Không thể vội vàng được Lục Viễn kiên nhẫn gọi lại cho cô.Chuông vẫn đổ nhưng không hề có ai nhận máy,tổng cộng anh gọi qua 30 cuộc rồi nhưng cô không bắt máy.
Không phải anh không tin tưởng cô nhưng một người như anh thật sự không kiềm được lòng mà suy nghĩ lan man.Dứt khoác anh liền gọi cho quản gia chuẩn bị máy bay tư nhân,bây giờ đặt vé cũng không kịp rồi.
Rất nhanh anh bay một đường dài đến nước Mỹ.Vừa đáp xuống thì đã là đêm của ngày hôm sau bên phía nhà thì anh cũng đã nói một tiếng rồi.Đại loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-trai-hu/2840310/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.