Sáng sớm hôm sau, cô vẫn ngồi trên cái bàn thân yêu của mình, mắt thâm lại như gấu trúc cong sưng huso lên. Đi vào soi gương để chuẩn bị nộp bản nhạc Khuyết cho giáo viên vẫn là kiểu buộc tóc đuôi ngựa và đeo cặp kính cùng những bộ quần áo đen thường ngày. Cô xách túi lên và đi, hôm nay quang cảnh không làm cô dao động như mọi khi vì cô đang lo lắng cho số phận hẩm hiu của mình không biết có qua được kì khảo sát này không. Đang thẫn thờ đi thì bỗng có ai đó đập vào vai cô, quay lại thì ra là con trai của LK Trương Nguyên Bảo, cô lắp bắp
“ Sao anh lại đập vai tôi”
“ Cô đi học muộn hơn tôi dự tính nhỉ!! “ – đưa cho cô một tờ giấy “ Cầm lấy “
“Đây là cái gì vậy?”
“ Bản nhạc hôm qua “Ông Chú” cô cãi nhau cùng làm hỏng”
Cô cầm lấy thẫn thờ lúc lâu rồi nói
“ Nhưng nó quá khác so với của tôi”
“ Y cô là hay hơn nhiều!! Tất nhiên là vậy vì tôi đã bỏ ra không ít tiền để mua nó đấy”
Sững sở trước câu nói đó, Băng cầm tay cậu ta
“ Tôi nghĩ anh đã hiểu lầm rồi!!! Cái tôi cần là lời xin lỗi từ ông chú đó chứ không phải là muốn anh bỏ tiền ra để đền bù. Ban đầu tôi nghĩ rằng anh khác ông chú đó nhưng thật ra lại hoàn toàn giống nhau. Các người nghĩ tiền có thể mua được tất cả ư? Anh sai rồi!!”
Băng quay đi bước vào giảng đường, Nguyên Bảo hét lớn
“ Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-thieu-gia/82711/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.