Đảo mắt qua mấytháng, bé con đã cao được khoảng nửa thước, bụng cũng mập đô đô, Đỗ TuNhiên sắm cho bé một bộ quần áo hình con hổ, nhóc con mặc vào trông vôcùng khỏe khoắn kháu khỉnh, sàn nhà lót đệm nên bé bò rất nhanh, anh vừa thả xuống, đảo mắt đã không biết nó chui vào đâu mất rồi.
Ngô Kình Thương ngồi trên ghế xem tivi, tay cầm điều khiển chuyển kênh liên tục, đột nhiên dừng lại, nhà đài đưa một tin lập tức thu hút ánh nhìncủa Ngô Kình Thương, dẫn chương trình nói rằng vùng biên giới phía đôngnam xảy ra một vụ thương vong nghiêm trọng của một băng nhóm, trích dẫnmột vài hình ảnh, tin vừa đưa ước chừng được một vài phút lại tiếp tụcđưa tin tức khác.
Lông mày Ngô Kình Thương nhíu chặt lại, mấy bức ảnh kia nhìn rất quen, vùngbiên giới đông nam kia cậu cũng từng “tác nghiệp” một thời gian, lúc đólà cùng với mọi người trong đội, về sau bởi vì chỗ đó quá loạn nên làmxong nhiệm vụ được thuê liền rút luôn, hiện giờ những tụ điểm biên giớinày rất nhiều, đặc biệt là buôn lậu thuốc phiện ngày càng hoành hành,hơn nữa nơi đó cũng tụ tập rất nhiều điểm đóng quân của dong binh đoàn,đánh chiến tranh giành lãnh thỗ diễn ra thường xuyên, cũng chẳng có cơquan chức năng nào quản việc này, có khi cũng có vụ thanh trừng cả mộtđội lính cũng có, nhưng tất nhiên xuất hiện trên tivi ầm ĩ như vậy,chuyện này xem ra cũng không nhỏ.
Ngô Kình Thương trầm ngâm tắt tivi, do dự một lúc rồi gọi cho Tôn Uy, đầudây bên kia một lúc lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-quai-vat/3169085/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.