Đỗ Tu Nhiên khônglường được, chỉ một câu nói bộc lộ tình cảm trong lúc động tình lạikhiến cho bản thân đến giường cũng không xuống được, ngẫm lại không chỉđỏ mặt, mà cả người đều cảm thấy đặc biệt hối hận.
Xin nghỉ được một ngày, Đỗ Tu Nhiên lại đến trường hỏi thăm chuyện điềuđộng nhân sự, quả thực có chút hy vọng, bởi trường anh đang công tác vốn có danh tiếng, lớp anh giảng dạy lại là lớp trọng điểm, thành tích toàn lớp luôn đứng đầu, vậy nên hoàn toàn có tư cách xin điều chuyển.
Việc này cũng không quá rắc rối, chỉ cần chờ thông báo trên xuống là được.
Buổi chiều không có lớp, Đỗ Tu Nhiên đem hai ngàn đồng tiền lương đưa cho mẹ của học sinh kia, thừa dịp đối phương đi pha nước mời khách mà lặng lẽđút phong bì vào trong ngăn tủ, rồi vội đứng dậy ra về.
Ngô Kình Thương mấy hôm nay luôn thúc giục Đỗ Tu Nhiên đi xem phòng ở Athị, Đỗ Tu Nhiên thì một mực lấy cớ này nọ không chịu, phải đợi đến khicó thông báo xét duyệt của trường học, chính thức điều anh đến giảng dạy trường cao trung số chín ở A thị, Đỗ Tu Nhiên lúc này mới đáp ứng.
Cùng Ngô Kình Thương ngồi xe đến A thị, lòng vòng hết một ngày mới xem đượcmột số chỗ, có căn nhà Đỗ Tu Nhiên cảm thấy không tồi, cách trường cũnggần, giao thông thuận tiện, hơn nữa kiểu dáng nhà cũng được, phải cáigiá cả có hơi đắt.
Đỗ Tu Nhiên do dự, giá tiền một căn phòng ở đây đủ mua ba căn ở D thị, Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-quai-vat/3169068/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.