Buổi chiều, Đỗ TuNhiên trong bếp bận rộn hơn hai tiềng đồng hồ, anh nhào bột, Ngô KìnhThương thái rau, sau đó Đỗ Tu Nhiên trộn tất cả nguyên liệu vào, thêmgia vị, dùng đũa đảo đều, liền bắt đầu làm sủi cảo, đến tận tối mịt mớigói xong hết được.
Đỗ Tu Nhiên hoàn toàn chiếu theo khẩu vị của Ngô Kình Thương mà gói, gồmcả hai loại, một là nhân cải trắng trộn thịt heo, loại kia là nhân tômnõn.
Hấp xong, Đỗ Tu Nhiên bưng ra một đĩa đầy, Ngô Kình Thương ngửi thấy mùithơm nức mũi không ngừng bay ra, đã sớm đói đến cồn ruột, không đợi sủicảo đặt được đến mặt bàn, liền vội vàng trảo lấy vài cái, dù bỏng muốnchết nhưng vẫn cố nhét vào miệng, một bên nhồm nhoàm nhai, một bên gậtđầu tán thưởng.
Đỗ Tu Nhiên lập tức đưa qua một đôi đũa, anh biết rõ từng này không đủthấm tháp gì với tiểu quỷ, liền vào bếp đun nước chuẩn bị hấp nồi thứhai.
Nấu xong bưng ra, Ngô Kình Thương đã tiêu diệt sạch sẽ nguyên một nồi trước rồi.
Dọn dẹp sơ qua, Đỗ Tu Nhiên ngồi xuống ăn vài miếng đơn giản cho no làđược, đem tất cả còn lại đưa cho Ngô Kình Thương, cậu nhận lấy, nhìnthoáng qua đĩa sủi cảo nghĩ nghĩ hỏi: “Anh…..ăn no?”
Đỗ Tu Nhiên dùng giấy lau miệng nói: “Ân, no rồi, cậu ăn đi.”
Ngô Kình Thương lại nhìn đĩa sủi cảo nói: “Anh mới ăn có vài miếng, quá ít, bằng không ăn thêm mấy cái nữa?” Nói xong liền muốn đẩy cái đĩa ngượclại Đỗ Tu Nhiên.
Đỗ Tu Nhiên sững sờ, tiểu quỷ này không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-quai-vat/3169037/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.