nhờ được đưa đến bệnh viện kịp thời nên không bị ảnh hưởng đến tính mạng nhưng sự việc khi ấy đã để lại bóng ma tâm lí trong lòng Bomi. Nhờ tài ăn nói và sự đe doạ giành cho Bomi, Soojin trở thành một người vô tôi qua mắt cảnh sát một cách trắng trợn.
“ Này, mày định ngồi đấy mãi đến bao giờ đây hả?” Soojin thiếu kiên nhẫn đi vào phòng Hajoon.
Hajoon im lặng nằm trong chăn sợ hãi một chút cũng không muốn ló đầu ra. Soojin càng thêm khó chịu lại gần kéo chăn ra. Hajoon co rúm người vào.
“ Tao cáu rồi đấy.” Soojin nhăn mày.
“ Vậy thì giết tôi luôn đi.”
Soojin đứng hình, Hajoon ngồi dậy ánh mắt chứa đựng sự tức giận, thất vọng xen lẫn sợ hãi. Làm sao cô có thể chấp nhận khi thấy bạn mình suýt mất mạng trong tay một tên sát nhân, cứ tiếp diễn thế này sẽ còn bao nhiêu người phải chết nữa đây?
“ Cậu dựa vào cái gì mà ra tay tàn nhẫn với Bomi như thế?..Cô ấy rất yêu cậu.” Hajoon từng chút hạ giọng, cô ôm mặt khóc.
Soojin chán ghét ra mặt. Sự ức chế này đã lên đến tận não rồi. Cậu không phải là đã thay Hajoon trả thù sao? Thay vì cảm ơn thì đây là cách cô thể hiện với người đã giúp mình sap?
“ Tôi ghét Bomi, nhưng tôi không muốn cô ấy chết. Tôi thật sự rất sợ nếu cậu bị bắt. Nếu điều đó thật sự xảy ra thì thả để tôi chết đi cho yên lòng.” Hajoon mếu máo một tay che mặt, cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-ke-sat-nhan/3006820/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.