Hajoon và Chaewon rùng minh đứng khựng lại. Một tên to con đầu trọc dựa lưng vào một chiếc xe hơi đỏ, bên trong là một người con trai đang ngồi nghe điện thoại. Ánh mắt của anh ta trông thật đáng sợ khiến Hajoon phải lạnh gáy vì nó khiến cô nhớ đến Soojin. Tên đầu trọc ở bên ngoài sớm đã ngứa mắt với hai người;
“ Nhìn gì?” Hắn khè giọng.
Chaewon sợ xanh mặt vội vàng kéo Hajoon rời đi. Nhìn bóng hai người rời đi qua kính chiếu hậu, người con trai ngồi trong xe khẽ hạ điện thoại. Tên đầu trọc thấy vậy hiểu ý đi ra ghế lái chính, chiếc xe ùn ùn vụt đi mật.
Trời đã ngả tối, sân bay lúc nay đông đúc hơn rất nhiều. Bomi từ đầu đã không thôi rời mắt khỏi điện thoại. Cô đang chờ đợi, chờ dợi một số điện thoại sẽ gọi đến. Bomi cúi thấp đầu xuống cố ngăn cho dòng cảm xúc hụt hẫng trong lòng. Từ lần cuối ba mẹ cô đến thăm cho đến giờ cũng vẫn chưa gặp lại họ. Ngày cô rời đi cũng chẳng có ai đến tiễn. Bomi bất giác nhớ đến hình bóng của Hajoon, khoé miệng khẽ nhếch lên.
“Ha, cô thắng rồi Hajoon.”
Bomi cười khổ đi vào WC để chấn tĩnh bản thân. Thả mình vào dòng nước mát trong bồn, Bomi vừa hối tiếc vừa tức giận. Chợt cô nhớ đến Suyoung, cậu sẽ buồn nếu cô biến mất chứ? Cậu vẫn còn yêu cô mà đúng không? Bomi ngầng đầu dậy soi mình trong gương, tấm gương ngoài cô còn phản chiếu thêm một bóng người. Bomi giật mình quay lại, là Suyoung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-ke-sat-nhan/3006818/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.