.
.
.
Hôm sau, Đỗ Tu Nhiên đã sớm rời giường thu xếp xong xuôi, sau đó cầm tiền lương một tháng của mình cùng với số tiền kiếm được gấp ba của Ngô Kình Thương, ôm nhóc con đi ngân hàng gửi tiết kiệm.
Tôn Uy cùng Lưu Thanh Vân đã sớm có mặt ở siêu thị, thế nhưng đầu óc vẫn đau choáng váng, trận rượu hôm qua quả thực là nốc quá nhiều, ba người ít khi được ngồi cùng nhau ôn lại chuyện hồi làm lính đánh thuê, kích động lên là dễ say thiệt.
Tôn Uy ôm lấy đầu nói: “Quả thực già rồi a. Trước kia còn uống nhiều hơn ngày hôm qua nhiều thế mà cũng thấy đau đầu như này.”
Lưu Thanh Vân chà xát mặt một lúc cho tỉnh nói: “Rượu hôm qua không phải là đồ lởm đấy chứ? Mắt tôi đến giờ còn chả mở ra được này.”
Tôn Uy ngẩng đầu trừng cậu ra nói: “Lởm cái đầu cậu, tôi còn có thể vớ phải rượu lởm? Đúng là nực cười!”
Lưu Thanh Vân cười cười, Tôn Uy trước kia nổi danh là “tửu quỷ”, yêu thích nhất là ủ rượu, không rượu không vui, mua phải rượu giả đích thực là khả năng rất thấp, nghĩ nghĩ quay đầu miết miết hai mắt nói: “Ngô ca hẳn là đã đến a? Như thế nào lại không thấy người?”
Tôn Uy lắc lắc cái cổ cứng ngắc nói: “Hẳn là đã đến, chắc chắn là sớm hơn 2 ta, cậu nói xem làm sao mà Ngô đội say được? Cho tới bây giờ tôi còn chưa thấy cậu ta say rượu lần nào đâu, mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ta-la-quai-vat/3279515/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.