Đến khi Nhan Tiểu Nhuyễn được xuất viện về nhà thì cô cũng thấy rất thoải mái, tuy rằng cơ thể bây giờ vẫn chưa quay về thân hình cũ ngay lập tức được nhưng cô vẫn rất hài lòng, ít nhất thì con trai của cô vô cùng ngoan ngoãn và đáng yêu.
Hàn Diệc lúc này cũng đi vào trong phòng, thấy vợ mình đang đứng ở trước nôi của con trai, anh liền có chút ghen tị, nhanh chân đi đến ôm lấy cô từ phía sau, cố ý hôn lên cổ của cô, nói:
- Bà xã.
Nhan Tiểu Nhuyễn liền quay lại nhìn anh, không chỉ vậy mà cô còn choàng tay ôm cổ của anh, nhỏ giọng nói:
- Hôm nay anh về sớm vậy.
Hàn Diệc cũng cưng chiều hôn nhẹ lên môi của cô một cái, sau đó là hôn lên trán của cô, nói:
- Anh nhớ em.
Nhan Tiểu Nhuyễn cũng chỉ biết cười trừ thôi, từ khi bắt đầu mang thai thì vốn dĩ cô còn đang nghĩ đến cảnh tượng bản thân sẽ phải thức khuya dậy sớm để chăm sóc cho đứa nhỏ.
Nhưng lúc ở bệnh viện thì Hàn Bảo Khanh và Diệp Tú Vi luôn thay phiên nhau giúp cô chăm sóc bé con, còn về nhà thì là một tay Hàn Diệc chăm sóc đứa nhỏ. Bây giờ bảo cô đem con mình đi tắm rửa thì cô cũng chịu, cô còn chưa đụng vào luôn ấy chứ.
Công việc một ngày của cô chỉ có ngủ thức dậy, được cơm bưng nước rót tận giường, sau đó là cho bé cưng ăn sữa, rồi lại bắt đầu chơi với bé cưng, khi bé cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-sieu-dinh-nguoi/3445371/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.