Mang thai đến tháng thứ tám thì Nhan Tiểu Nhuyễn cũng đã sớm quen với cái cảnh trên dưới Hàn gia nhìn chằm chằm vào mình, giống như là họ chỉ chờ đợi một khoảnh khắc thôi, miễn là cô la lên một tiếng là ngay lập tức được bế đi bệnh viện ngay.
Ngày hôm đó vì ngồi quá lâu nên Nhan Tiểu Nhuyễn có hơi tê chân một chút, cô nhấc chân mình cũng kêu "Ah" lên một tiếng, làm cho trên dưới Hàn gia náo động một phen, khi này Hàn Diệc còn bước đến muốn cô đi nữa kìa, cơ mà Nhan Tiểu Nhuyễn lại nói:
- Anh làm gì vậy? Em chỉ là ngồi ghế bị tê chân thôi, em vẫn còn một tháng nữa mới sinh, mọi người gấp cái gì vậy chứ?
Khi đó Diệp Tú Vi và Hàn Quân Phát cũng chỉ biết thở dài, rồi lại đem hết đồ đạc vào lại trong phòng. Hàn Diệc lúc này cũng có chút thất vọng, vốn dĩ anh còn nghĩ mình có thể nhanh chóng gặp mặt con rồi chứ, cuối cùng thì ngày hôm đó anh cũng chỉ có thể ngồi yên và xoa chân giúp vợ.
Khoảng chừng nửa tháng sau Nhan Tiểu Nhuyễn đi đi lại lại trong nhà, Diệp Tú Vi nhìn thấy cô chứ đi lại như vậy liền đem trái cây ra, hỏi:
- Nhuyễn, con sao vậy? Sao lại cứ thấp tha thấp thỏm thế?
Nhưng Nhan Tiểu Nhuyễn chỉ lắc đầu, mà vẫn cứ tiếp tục đi đi lại lại, khi này Diệp Tú Vi có hơi nhíu mày một chút, nhưng đột nhiên cô lại ôm bụng rồi kêu đau, ngay thời khắc đó Diệp Tú Vi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-sieu-dinh-nguoi/3445370/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.