Chương trước
Chương sau
Khi Nhan Tiểu Nhuyễn và Hàn Diệc rời khỏi phòng khám thì Diệp Tú Vi và Hàn Bảo Khanh cũng nhanh chóng hỏi có chuyện gì xảy ra, nhưng tới khi hai người họ nhìn thấy vẻ mặt thất thần của anh thì cũng chỉ biết im lặng một lúc. Sau đó Hàn Bảo Khanh lại bước đến bên cạnh cô, nói:

- Chị dâu, không sao đâu mà, bây giờ là chưa có thôi, hai anh chị cố gắng lên thì chẳng mấy chốc sẽ có ấy mà.

Hàn Bảo Khanh nói xong còn nhìn sang mẹ mình, ý bảo bà ấy nói thêm mấy câu. Nhưng Diệp Tú Vi còn chưa kịp nói gì thì bỗng nhiên Hồ Mẫn San ở trong phòng khám lại hớt ha hớt hải chạy ra ngoài, không chỉ vậy mà còn nhìn cô rồi nói:

- Nhan Tiểu Nhuyễn, cậu vẫn hấp tấp như vậy sao? Nè, cậu để quên đồ rồi nè.

Sau đó là Hồ Mẫn San đưa cho Nhan Tiểu Nhuyễn một tấm ảnh siêu âm rất rõ ràng, hiển nhiên kèm theo nó là một tờ xét nghiệm cũng rõ ràng không kém. Khi này Hàn Bảo Khanh mới ngó qua một chút, rồi lại bị thứ đó dọa cho giật mình, cô ấy bắt đầu lắp bắp nói:

- Mẹ... Mẹ... Mẹ... Mẹ...

- Một chữ mẹ thôi, gì mà lắm mẹ vậy.

- Mẹ... Mẹ nhìn cái này đi...

Diệp Tú Vi cũng chỉ biết thở dài một tiếng, rồi lại phải cầm lấy tờ giấy xét nghiệm để xem. Đập ngay vào mắt của bà ấy là một dòng chữ rất to và rõ "Một túi thai 7 tuần tuổi", đọc xong bà ấy còn không dám tin, sau đó liền nhanh tay cầm lấy tấm ảnh siêu âm của cô, khi đó bà ấy liền mở to mắt, nói:

- Nhuyễn... Con thật sự mang thai rồi?

Nhan Tiểu Nhuyễn cũng mỉm cười rồi gật đầu, Hồ Mẫn San thì không cần nói, thuyền cô ấy đẩy đã có quả ngọt, hơn nữa nhìn cách gia đình nhà họ Hàn yêu chiều như Nhan Tiểu Nhuyễn như vậy thì cô ấy cũng hài lòng rồi.



Mặc dù Diệp Tú Vi đang rất hạnh phúc, nhưng lúc này bà ấy lại nhớ đến "con trai yêu quý" của mình, không hề nể nang anh một chút nào, bà ấy liền đánh lên vai anh một cái, nói:

- Rồi còn tên ôn thần này nữa, vợ con mang thai là tin vui, mắc cái mớ gì mà rầu rĩ?

Hàn Diệc không muốn màn tới hình tượng nữa, anh liền lắc đầu, chán nản nói:

- Mẹ không hiểu đâu... Mẹ không hiểu đâu...

Vừa nói, Hàn Diệc vừa thất thỉu rời đi trong sự ngơ ngác của Diệp Tú Vi và Hàn Bảo Khanh, nhưng lại là sự vui vẻ hài lòng của Nhan Tiểu Nhuyễn và Hồ Mẫn San.

Khóe môi Diệp Tú Vi còn giật giật, mắng:

- Cái thằng này làm riết nhiều cái mệt ghê, điên luôn rồi mà!

Nhưng lúc này thì Diệp Tú Vi mới chú ý đến cô bác sĩ xinh xắn lại còn vui tính này, bất chợt bà ấy lóe lên một suy nghĩ, ngay lập tức bước đến chỗ của Hồ Mẫn San, nhỏ giọng nói:

- Bác sĩ nè, cháu là bạn của Nhuyễn Nhuyễn nhà bác đúng không?

- Vâng ạ, cháu là người hâm mộ não tàn của couple Hàn Diệc và Nhan Tiểu Nhuyễn đó bác. Từ năm trung học cháu đã mong hai người họ thành một đôi rồi.

- Vậy thì tốt quá, mà cháu có người yêu chưa?

- Chưa ạ.



Không biết là vì Hồ Mẫn San cũng bắt được tín hiệu vũ trụ của Diệp Tú Vi, hay nói thẳng là hai người này có cùng tần số nữa. Một bác, một cháu cứ nói chuyện rất rôm rả, ngay sau đó Diệp Tú Vi còn nói:

- Nhà bác còn một trái boom chưa nổ, hay cháu về làm con dâu của bác luôn đi, về nhà bác lại có thể làm chị em với Nhuyễn Nhuyễn nữa, hai mẹ con mình cùng nhau đu couple.

Hồ Mẫn San thật sự là người hâm mộ não tàn thiệt rồi, nghe đến chuyện có thể làm chị em với Nhan Tiểu Nhuyễn thì cô ấy liền gật đầu, khi đó Diệp Tú Vi còn để lại số điện thoại liên lạc, nói rằng hôm nào rảnh sẽ hẹn Hồ Mẫn San về nhà dùng cơm.

Hai người họ cứ như vậy mà định xong hôn sự cho Hàn Bân luôn rồi. Hừm... Khi Hàn Bân biết mình bị gả bán còn tốc độ hơn Hàn Diệc chắc ấm ức lắm đây.

Đến lúc này Hàn Bảo Khanh đột nhiên mới nói:

- Mẹ, nếu như chị dâu có thai rồi thì con nghĩ không nên tha cho bà chị Giả Thoại Linh kia đâu!

Diệp Tú Vi cũng gật đầu, bây giờ chuyện đưa cô đi bệnh viện kiểm tra cũng đã xong, con dâu bảo bối của bà ấy cũng đã xác định mang thai rồi, nhưng cô gái Giả Thoại Linh kia lúc nãy còn nói những người khó nghe như vậy... Hừm, đợi chút nữa bà ấy về nhà sẽ bảo Hàn Bân cắt hợp đồng với cô ta, bồi thường chút tiền là được chứ gì... Còn phải đổi nữ chính nữa chứ!

Khi này Hồ Mẫn San cũng có hỏi sơ về việc lúc nãy, rồi xong thì "Hai mẹ con" lại nói chuyện như thân với nhau tám kiếp, bỏ lại cả Nhan Tiểu Nhuyễn... À nhầm bỏ rơi Hàn Bảo Khanh đứng lẻ bóng chứ, còn Nhan Tiểu Nhuyễn thì đã sớm được Hàn Diệc đưa về nhà trước rồi.

Một mình Hàn Bảo Khanh đứng ngơ ngác trước phòng bệnh... Ủa? Ý là... Cô ấy mới là con ruột mà? Ý là... Cô ấy mới là người đưa ra sáng kiến xử trí Giả Thoại Linh mà? Rồi xong bị bỏ rơi hú hồn vậy?

Ủa? Ủa? Ủa? Gì vậy trời!

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.