21
Sau khi trời lại biệt thự cùng Tống Nghiên, chúng tôi ôm một đống đồ ăn vặt, ngồi trên thảm trong phòng ngủ và bắt đầu xem phim kinh dị bằng điện thoại.
Chúng tôi nhát nhưng thích xem phim.
Chưa đầy nửa tiếng, tôi đã chui vào lòng Tống Nghiên.
Khi tôi xem đến cảnh hấp dẫn nhất của bộ phim, vô số cảnh báo nguy hiểm xuất hiện, tôi ôm cánh tay của Tống Nghiên, nhìn chằm chằm vào màn hình, chuẩn bị hét.
Đột nhiên WeChat của anh ấy báo có hai tin nhắn mới.
"Em có thai rồi."
"Mấy ngày nữa sẽ tới ngày dự sinh."
Bầu không khí an tĩnh một cách lạ lùng, tôi chăm chăm nhìn tin nhắn, phớt lờ luôn cái mặt quỷ đáng sợ ở cuối màn hình.
Một lúc lâu sau, nghĩ đến số dư trong thẻ của mình, tôi ngập ngừng nói: "Hay là... để em chăm em gái ở cữ?".
Cánh tay đang ôm tôi của Tống Nghiên bỗng buông lỏng ra.
"Được thôi". Anh lạnh lùng nhìn tôi: "Ngày mai chuẩn bị cho kĩ để đi chăm cô ấy, nếu không tôi sợ cô sau này sẽ không an tâm tiêu tiền".
"Được, được, giờ em đi chuẩn bị."
Tôi lẳng lặng xách túi đi đến trung tâm thương mại mua đồ cho mẹ và bé.
Cứ mua mua mua, nước mắt bất chợt rơi xuống.
Tôi thậm chí còn không biết mình đã mua gì, ngồi đờ ra trong trung tâm mua sắm người đến kẻ đi với vài túi đồ mẹ và bé trên tay.
"Tư Tư?". Khuôn mặt của Giang Dật Phàm đột nhiên xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-sieu-co-tien/2607745/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.