Diệp Tri Chi trở lại phòng, nhịp tim cũng dần bình thường lại.
Cô để Trì Trì ngồi trên giường, sau đó hơi thất thần nhìn chằm chằm về phía cửa.
Không biết suy nghĩ điều gì, Diệp Tri Chi nằm trên giường kéo cao chăn che nửa khuôn mặt mình, trong lòng ngọt ngào đến lăn qua lăn lại.
Sau khi bình tĩnh, cô cũng thấy kinh ngạc vì hành động của mình ở phòng khách.
Nhưng trong nháy mắt, mọi thứ như bị xua tan hết.
Cô cảm thấy hẳn bản thân phải cho Giang Yến Từ một đáp án.
“Meo?” Trì Trì cẩn thận nhích đầu đến, có lẽ vì cô hơi khác nên nó mới cảm thấy kỳ lạ.
Diệp Tri Chi tiện tay ôm rồi nâng nó lên.
“Sao vậy?” Âm cuối thể hiện tâm trạng cô đang rất tốt
“Trì Trì cũng muốn hôn sao?”
“Meo meo meo.” Trì Trì dùng động tác thể hiện rằng nó từ chối. Nó giãy khỏi tay Diệp Tri Chi, tứ chi vững vàng rơi xuống giường, xoay một cái lại chui vào trong chăn, cọ cọ bên cạnh cô.
“Trì Trì?”
Diệp Tri Chi cảm nhận được đám lông chuyển động bên người mình, sau chốc lát, Trì Trì thò cái đầu nhỏ đáng yêu ra, nhìn cô kêu meo meo hai tiếng rồi dựa gần lượn quanh một vòng, sau đó bất động.
Di động đột nhiên vang lên, là âm thanh nhắc nhở có tin nhắn mới.
Diệp Tri Chi xoa xoa đầu nó: “Mẹ phải đi làm, buổi tối lại đến chơi với con nhé.”
Cô vừa định đứng dậy, Trì Trì lại dùng móng vuốt ôm lấy cánh tay không cho cô rời đi.
“Meo.”
Diệp Tri Chi nhìn đám lông xù xù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-pha-san-cua-toi/996546/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.