🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Phưn Phưn



Mặt Kinh Nhiên khó chịu nhìn Cảnh Lỵ nói: "Lỵ Lỵ, cậu nói dối, đau quá!"



Bộ dạng Cảnh Lỵ nhìn Kinh Nhiên như chết không còn gì luyến tiếc, bực bội lại bất đắc dĩ hỏi: "Có cần thổi cho cậu không?"



Đại học bá không nói hai lời đã đưa cánh tay đang bị gắn kim đến bên miệng Cảnh Lỵ.



"Haizz..." Cảnh Lỵ khẽ thở dài, vừa rồi cô y tá nói không sai, anh thật sự giống như một cậu em trai. Cô nâng bàn tay anh lên, thổi mấy hơi lên trên tay của anh, hỏi: "Khá hơn chút nào không?"



Kinh Nhiên lắc đầu.



Sao mà khó dỗ thế!



Tù trong túi áo của mình Cảnh Lỵ lấy ra một viên kẹo chanh muối, mở giấy gói rồi nhét vào trong miệng Kinh Nhiên, nói: "Đừng nháo."



"Mặn, ăn không ngon."



"Vậy cậu thích vị gì, đợi lát nữa bọn mình về, tôi mua cho cậu."



"Vị dâu tây."



Trong lòng của Cảnh Lỵ: Vị dâu cái gì, từ năm lớp 3 tiểu học tôi đã không còn ăn nó nữa rồi!



Thời tiết mùa xuân tại thành phố G lúc lạnh lúc nóng, là mùa rất dễ bị cảm mạo. Ở đại sảnh trạm y tế cũng có vài người đang ngồi trên ghế truyền nước biển. ngồi đối diện Cảnh Lỵ và Kinh Nhiên là một cặp mẹ con, cậu bé đang truyền dịch, trông chỉ mới năm sáu tuổi, mặc một cái áo khoác màu xanh, trên ngực còn thêu tên, cũng chỉ có quần áo của mấy bạn nhỏ học nhà trẻ mới thêu tên mình lên quần áo.



Từ lúc Kinh Nhiên bắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ngay-ngo-cua-toi/3291413/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bạn Trai Ngây Ngô Của Tôi
Chương 14: Kẹo que
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.