Edit: Phưn Phưn
"Vừa rồi đều là tôi bịa."
Dường như lời giải thích của Kinh Nhiên không hề có tác dụng, Cảnh Lỵ vẫn khóc không ngừng.
"Lỵ Lỵ, đừng khóc."
Kinh Nhiên luống cuống tay chân không biết phải dỗ người khác thế nào.
Bạn gái khóc, phải dỗ thế nào đây?
Kinh Nhiên thật sự muốn lấy di động tra baidu để tìm đáp án, nhưng mà tình hình này...
Có thể lấy di động ra tra ngay tại hiện trường sao?
Kinh Nhiên nhớ tới khi còn nhỏ có xem qua một bộ phim thần tượng với bà ngoại, thời điểm nữ chính khóc, nam chính liền ôm cô ấy vào trong ngực...
Giây tiếp theo, Kinh Nhiên kéo lấy cổ tay Cảnh Lỵ, khiến cô ngã vào trong ngực của mình.
Đầu óc Cảnh Lỵ lập tức trở nên trống rỗng, cậu ta đang làm gì vậy???
Kinh Nhiên chỉ ôm cô như vậy, không nói lời nào cũng không có động tác nào khác, bầu không khí lâm vào tình trạng xấu hổ.
Bình thường quần áo của Kinh Nhiên có một mùi hương bột giặt nhàn nhạt, hiện tại cả người Cảnh Lỵ đều kề sát vào người anh, mùi hương lại càng đậm hơn một chút. Cảnh Lỵ có hơi lạc đề, rốt cuộc là dùng nhãn hiệu bột giặt nào mà có thể giữ quần áo thơm ngát cả một ngày vậy?
Qua hồi lâu, Kinh Nhiên không còn nghe thấy tiếng khóc của Cảnh Lỵ nữa mới buông cô ra. Anh cúi đầu xuống, nhìn nữ sinh nhỏ nhắn trước mắt, đã không còn khóc nhưng trên mặt vẫn còn vương nước mắt.
Kinh Nhiên lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ngay-ngo-cua-toi/3291408/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.