Edit: Phưn Phưn
Tối nào Kinh Nhiên cũng phụ đạo cho Cảnh Lỵ, một tuần sau cuối cùng kỳ thi lại cũng đã tới. Số người Khoa Quản lý rớt môn Toán học rất nhiều, một lớp Quản lý có 400 người, thì đã có tới 60 người tham gia thi lại.
Trong phòng học lớn Cảnh Lỵ ngồi thi tại vị trí trước bục giảng, bài thi vừa được phát ra. Cảnh Lỵ cầm lấy bút, soàn soạt viết đáp án. Kỳ thi kéo dài được một tiếng rưỡi, còn dư lại nửa tiếng Cảnh Lỵ đã lên nộp bài. Tất cả các sinh viên còn lại trong phòng học đều sợ ngây người, một tiếng rưỡi còn không đủ để làm xong đề Toán cao cấp, thế mà cô có thể làm xong nhanh như vậy?
Thành tích hằng năm của Cảnh Lỵ đều ở hạng cuối khóa, mọi người đều suy đoán: Chẳng lẽ đã từ bỏ rồi?
Buổi chiều thứ bảy không có lớp, Kinh Nhiên ở ngoài hành lang phòng học chờ Cảnh Lỵ. Ánh nắng tháng ba sáng rực rỡ chiếu lên bộ đồ thể thao màu đen bằng vải sợi polyester mà Kinh Nhiên đang mặc. Bởi vì trang phục mỏng, nên đường cong trên dáng người anh đều được tôn lên.
Kinh Nhiên rất gầy, nhưng không giống với kiểu gầy như gậy trúc của mấy nam sinh khác, mà trông anh rắn chắc hơn nhiều.
Cảnh Lỵ đứng ở hành lang, nhìn Kinh Nhiên đứng ở lan can ngắm phong cảnh. Cô nâng tay trái mình lên, che ở trước mắt, vừa vặn che khuất được cái đầu nấm đông cô của Kinh Nhiên. Nếu như không nhìn mặt, thì dáng người này vẫn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ngay-ngo-cua-toi/3291407/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.