2
Hắn vội vã rời đi.
Tôi đứng dậy khóa trái cửa, cầm bánh trên bàn lên ăn, có bánh có rượu, vui vẻ thích ý.
Đứng bên cửa sổ, ngắm nhìn ánh trăng sáng, nụ cười dần nở trên môi.
Chỉ một thời gian nữa thôi, tôi có thể quay về gặp ba mẹ rồi.
Còn Tạ Bạch, hắn thích thì để hắn vĩnh viễn ở lại nơi này đi.
Con người tôi rộng lượng lắm, trở về sẽ đốt tiền giấy cho hắn.
Ba năm trước.
Tôi và Tạ Bạch đã xuyên đến thế giới này.
Vì là ngày hè nên chúng tôi ăn mặc cũng mát mẻ.
Chúng tôi rơi vào một hẻm tối, suýt nữa bị tưởng nhầm là đôi nam nữ lén lút tư tình, loạn côn đánh chết.
Ngôn ngữ không thông, triều đại ở đây cũng không giống trong hiểu biết.
Chúng tôi đoán bản thân đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết hư cấu.
Sinh viên có sức sống mãnh liệt, chúng tôi dãi gió dầm sương, biến thành người hướng ngoại đi khắp nơi tìm người trò chuyện, chẳng bao lâu đã học được ngôn ngữ thông dụng, đổi thân phận nhập cung.
Lúc đầu tôi không muốn nhập cung, ở trong phim, người nhập cung nhiều nhưng toàn thân thoát ra lại chẳng được mấy ai.
Là Tạ Bạch bảo: “Hoàng cung lại nơi thần bí nhất, nói không chừng chúng ta sẽ tìm ra cách xuyên về.”
Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-nap-ta-lam-thiep/3742101/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.