Tôi và bạn trai là người xuyên không đến.
Hắn trở thành mã phu của thái tử, còn tôi trở thành cung nữ bưng bô tiểu.
Chúng tôi từng thề nguyền sẽ giữ vững sơ tâm, không bao giờ rời bỏ nhau.
Ba năm sau, hắn bước lên ngôi vị quốc sư, còn tôi vẫn chỉ là một tiểu cung nữ thấp hèn.
Ngày nạp tôi làm thiếp, hắn dịu dàng nói:
"Dù nàng chỉ là thiếp, nhưng trong lòng ta, nàng luôn là người duy nhất."
"Những nữ nhân khác chẳng qua chỉ để tiêu khiển, nàng không giống bọn họ."
"Ở đây, quyền quý vinh hoa hưởng thụ không hết, thật sung sướng biết bao."
Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y áo, không nói cho hắn biết...
Tôi đã tìm ra cách quay về.
Nếu hắn tham luyến chốn này đến vậy...
Thì hãy để hắn mãi mãi ở lại nơi này đi.
Hoàng thành... chẳng bao lâu nữa sẽ m.á.u chảy thành sông.
-----
1.
Gió khẽ lay động tấm rèm lụa đỏ.
Miệng tôi cắn chặt một mảnh vải, chân mày nhíu lại.
Cúi đầu , tôi thấy hình xăm trên bụng mình đang bị c ắ t bỏ từng chút một.
Tạ Bạch cúi xuống hôn giọt nước mắt lăn dài nơi khóe mắt tôi, thì thầm vào tai: “Khinh Trúc, sẽ đau một chút, nhưng sẽ nhanh chóng qua thôi.”
Cơn đau thấu tận x ư ơ n g
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-nap-ta-lam-thiep/3742100/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.