Chương trước
Chương sau
Chiều nay toàn thể học sinh khối 12 đi học Quốc Phòng An ninh, mình thề là mình dở môn này nhất trong tất cả các môn, ấy vậy mà bạn trai mình - Vũ Minh lại là người giỏi môn này nhất trong trường chứ. Không phải chỉ riêng môn này, các môn khác cũng vậy, sau này phải kêu Minh share cho vài chút thông minh mới được.

Tuy dở nhưng mình thích môn này cực kỳ luôn, dở ở đây là mình chỉ dở khoản thực hành thôi chứ lý thuyết thì mình cân hết. Chiều nay trời nắng kinh khủng, vừa nắng vừa nóng nên tâm trạng mình khó chịu lắm, đã vậy mình còn quên đem theo nón để tránh nắng nữa, bữa nay về chắc mình không tên là Tuyết nữa đâu mà thành là Than mất.

Lớp trưởng các lớp được phát cho một cái còi, đến giờ tập hợp thì các bạn ấy thổi còi, thành viên lớp nào lớp nấy sẽ biết mà xếp hàng ngay ngắn. Riêng lớp 12A1 thì khác, lớp trưởng lớp ấy không giữ còi mà là lớp phó - Trần Lâm Vũ Minh. Chuyện bạn đi thi hội thao Quốc Phòng An ninh giải nhất cấp quốc gia ai cũng biết, đến thầy dạy môn này cũng phải nể phục mà cho bạn chỉ huy để quản lý nguyên khối 12 luôn.

Eo ơi Minh của mình ngầu lắm nhá, bạn đi từng hàng kiểm tra đồng phục, tác phong này nọ. Ai mà hơi bừa bộn xíu thôi là bạn ghi vào sổ liền dù cho người đó có van xin thế nào đi nữa, đến lượt Minh kiểm tra hàng mình, thấy mình dùng tay che nắng bạn lấy cuốn sổ đập lên đầu mình một phát. Tiếng cười rộn rã của cả bọn vang lên làm mình nhục muốn chết luôn, tưởng bạn ác độc làm nhục mình nhưng chưa kịp trách thì Minh đã cởi nón của bạn ra đội lên cho mình.

Minh nhìn mình thều thào:

"Mai mà quên nón nữa là tôi cho đồng chí hít đất năm mươi cái đấy."

Nói xong bạn đi kiểm tra tiếp, thấy mình đội nón của Minh nên bọn trong lớp chọc mình quá trời. Bọn nó nhái lại giọng Minh, nói câu vừa nãy làm mình mắc cỡ gần chết luôn.

Kiểm tra xong bạn đi báo cáo với thầy, nay mình sẽ được học lắp ráp súng. Cái này mình học từ lớp 11 năm trước rồi nhưng hồi đó là thao tác chậm với đơn giản, bây giờ thì phải lắp nhanh với nhiều phụ kiện phức tạp hơn nhiều.

"Nghiêm!"

Tiếng Minh vang to làm mình có hơi giật mình, thế là bọn mình tập trung lên phía trước coi thầy thực hành lắp súng trước, thầy lắp nhanh lắm Minh đứng kế bên bấm giờ đúng mười bảy giây luôn, bọn mình đứng vỗ tay quá trời. Đến lượt thầy kêu Minh thực hành lại, bọn con gái đứa nào cũng hú hét quá trời, ủa gì vậy, bồ tui mà mọi người ơi?

Minh không thực hành mà bạn đang trổ tài, bạn tháo với lắp nhanh đến mức mình không biết bạn đang gắn phụ kiện gì, cuối cùng chốt lại thời gian hoàn thành của bạn là mười lăm giây.

"Ê đỉnh quá bây, Tuyết ơi bồ mày ghê vậy!"

Mình vỗ ngực tự hào, đúng là có bạn bồ mát lòng mát dạ ghê. Thầy nghe bọn này nói chuyện qua lại, thầy nhìn Minh rồi lại nhìn xuống bọn mình hỏi:

"Đâu, ai bồ Minh đâu?"

Bất chợt bầu không khí rơi vào im lặng, mình thề lúc đó mình rén khủng khiếp, thầy nổi tiếng là một người cực kỳ là nghiêm khắc, mình nghĩ nếu thầy phát hiện ai bồ bịch với nhau thì thầy sẽ trừ điểm và cho mình với Minh vác súng chạy mấy chục vòng sân trường dưới cái thời tiết khắc nghiệt này quá. May là bọn bạn mình ai cũng im lặng hết, bọn nó chỉ hướng ánh mắt sang mình thôi, thầy bỗng chợt quát lớn:

"Tôi hỏi lại một lần nữa ai là bồ em Minh?"

Chết luôn, kì này là vác súng chạy thiệt rồi!

Đang căng thẳng vậy đó mà cái bạn đứng kế bên thầy lại cười cười, Minh chỉ tay về phía lớp mình rồi bạn điềm tĩnh lên tiếng:

"Bạn Huỳnh Lê Ánh Tuyết, bạn nữ lớp 12A2 đứng dãy hai đội nón trắng ấy thầy."

Mình chấm hỏi ngàn lần. Nguyên khối 12 cũng không ai khác mình, bọn nó còn sốc hơn cả mình. Không đánh mà tự khai hả Minh ơi? Bạn có ổn không vậy hả bạn bồ của tui ơi?

Xác định được đối tượng, thầy nhanh chóng tiến đến lớp 12A2 đi qua dãy một đến dãy hai rồi cuối cùng đứng trước mặt mình, tay chân mình bây giờ run lẩy bẩy, trái tim nhỏ bé của mình sắp vụn vỡ thành từng mảnh rồi!

Mình không dám ngước đầu lên, thầy quát lớn một tiếng:

"Đồng chí Ánh Tuyết!"

Cái gì nữa vậy trời, mình sắp tắt thở rồi nè. Dù rén thật nhưng mình vẫn phải giữ tác phong trong quân đội không thì thầy cho điểm không mất, mình đáp lại to tiếng không kém gì thầy:

"Có!"

"Ngẩng mặt lên!"

"Rõ!"

Thế là mình ngẩng mặt lên, thầy nhìn mình chăm chăm, ôi cái nhìn thật đáng sợ! Nhìn một hồi thầy lại quay sang nhìn Minh hỏi:

"Bạn gái em hả?"

Minh cười rồi khẽ gật đầu, sao nhìn bạn bình thản quá vậy?

Thầy đưa tay lên cằm trông có vẻ đang suy nghĩ chuyện gì đó, mình khá chắc một tỉ phần trăm thầy đang nghĩ hình phạt dành cho hai đứa mình. Nhưng không, thầy bất ngờ vỗ lên vai mình làm mình đứng tim, thầy cười tươi:

"Tốt! Tôi nghe đồn Minh có bạn gái mà không biết ai, giờ mới được biết người lọt vào mắt xanh thằng Minh, mai mốt hai bây về chung một nhà nhớ mời thầy đó nghe chưa hả đồng chí Ánh Tuyết?"

"Dạ...dạ...rõ!"

Từ bầu không khí căng thẳng giờ trở thành một rạp xiếc đầy tiếng cười, bọn bạn mình nhân dịp này không bỏ qua cơ hội trêu chọc mình với Minh, nhất là con Ly, miệng nó lớn nhất lên tiếng:

"Thầy ơi có gì cho em đi ké xe thầy nha."

Mấy đứa con trai hay chơi với Minh cũng không vừa:

"Minh ơi vợ tương lai mày ngại kìa!"

Ủa mọi người mình đang học quân sự mà, nghiêm túc lên nào mọi người ơi.

Thầy cho các bạn lên thực hành lắp ráp súng một chút rồi nghỉ giải lao nửa tiếng, bọn bạn mình thì đi xuống căng tin ăn uống rồi còn mình thì đang ngồi dưới mặt sân cỏ ôn lại cách lắp súng hồi nãy. Đứa nào từ đâu ra lấy chai nước mát lạnh áp vào mặt mình, mình giật mình định quay ra chửi nó một tiếng nhưng thấy đó là Minh nên thôi bỏ ý định đó.

Mình nhận nước của bạn, Minh ngồi xuống cạnh mình bạn nhìn mình vụng về tháo lắp súng.

Nay bạn không tụ tập với bạn bè đi bò, lăn, trườn nữa hả? Mình thắc mắc hỏi bạn thì Minh đáp lại một câu ngọt xớt, làm mình đắm chìm trong mật ngọt luôn:

"Mấy bữa kia là không có bạn gái, nay có rồi thì mình thích dành thời gian cho bạn gái hơn."

Ai nói Minh văn vở thì văn, chứ mình là yêu bằng tai hí hí.

Mình uống nước bạn đưa rồi lấy tay đẩy vào trán bạn, làm bạn ngã ra sau. Bạn cười, mình cũng cười theo:

"Nãy thầy làm mình sợ muốn chết luôn, tại Minh không á!"

"Thầy thích đi hù học sinh lắm, Tuyết đừng lo."

Hù kiểu đấy có ngày mình chết vì bệnh tim mất.

Minh ngồi dậy, bạn chỉ mình cách lắp ráp súng, lâu lâu bạn còn chọc mình nữa cơ:

"Lỡ có chiến tranh Tuyết mà lắp chậm kiểu này thì trở thành liệt sĩ đấy."

Thao trường đổ mồ hôi thì chiến trường ít đổ máu! Bạn bấm giờ cho mình lắp, nhắc mình kĩ lưỡng nữa cơ nhưng rốt cuộc thời gian hoàn thành của mình là một phút mười chín giây. Thôi rồi Tuyết ơi, kiểu này là rớt Quốc Phòng An ninh chắc luôn hu hu!

Mình đang vui với Minh thì bạn hot girl lại đến, lần này bạn còn đem theo chai nước đưa cho Minh nữa cơ. Minh đương nhiên là không nhận rồi, bạn nhìn Như rồi lên tiếng:

"Xin lỗi, mình chỉ uống nước của bạn gái đưa thôi."

Mới sáng nay bạn hot girl này còn bảo Minh xấu, ghét Minh nhất trường mà giờ lại quan tâm ngọt ngào quá ha. Đúng là ngựa quen đường cũ, sao bạn hot girl này cứ quyết tâm với những thứ không thuộc về mình vậy? Mình không thèm giận vụ Như tán tỉnh bạn trai mình đâu mà ngược lại mình còn háo hức xem Minh đối đáp ra sao với cái bạn hot girl này. Như lấy súng từ đằng sau ra đặt xuống sân rồi ngồi cạnh Minh, nhỏ cười tươi rồi ngây ngô lên tiếng:

"Lắp súng khó quá à, Minh chỉ Như một chút lát Như lên lấy điểm với!"

Uầy đỉnh thật nha, nói như vầy nếu mình là Minh thì mình cũng không biết từ chối sao, mình lén nhích người xa ra để cho Minh ngồi với Như ai ngờ Minh phát hiện liếc mình rồi bặm môi khó chịu.

Mình giải thích:

"Để mình ngồi ra xa cho Minh dễ chỉ Như ha."

Bạn im lặng không nói gì, liếc mình xong thì quay ra hướng đám con trai lớp bạn, Minh lớn tiếng vẫy tay gọi một bạn trong đám đó:

"Toàn, mày qua đây chỉ bạn này lắp súng cái coi."

Bạn Toàn nghe được, bạn đứng dậy lon ton chạy đến chỗ Minh:

"Chỉ ai?"

Minh hất đầu sang Như, Toàn thắc mắc:

"Rồi sao mày không chỉ?"

"Đang bận chỉ vợ tương lai của tao rồi, Tuyết tháo súng ra lắp lại đi."

Tự nhiên lôi mình vào chi vậy trời, cơ mà nghe "vợ tương lai" làm mình ngại quá à, mình liếc liếc Minh, bạn cười với mình. Bạn Toàn định ngồi xuống chỉ Như lắp súng, nhưng chưa kịp làm gì thì nhỏ đứng lên mặt quạu quọ đi mất tiêu rồi. Toàn đang ngơ ngác thì bạn thân của mình, nhỏ Ly nhanh chóng chạy đến ngồi xuống cạnh Toàn, giọng nhỏ ngọt xớt làm mình nổi cả da gà:

"Lớp trưởng A1 chỉ mình lắp súng với, mình dở cái này lắm sợ kiểm tra rớt quá đi thôi à."

Nhỏ này mới bị Như nhập hả ta?

Mình ra hiệu cho Minh ngồi xích ra xa xem xem cặp đôi này sẽ nói hay làm gì tiếp theo, Toàn nghe Ly nói xong thì gãi đầu ngượng ngùng:

"À...Ly...Ly lắp vậy nè..."

Rồi hiểu luôn, hai đứa này thích nhau là cái chắc!

Nói về Toàn một chút, tên đầy đủ của bạn là Phạm Văn Toàn bạn là lớp trưởng 12A1 tính tình năng động, dễ gần. Nghe nói bạn học giỏi mấy môn tự nhiên lắm, không là Minh đứng nhất một môn tự nhiên nào đó thì người ta chắc chắn sẽ nghĩ ngay đến bạn lớp trưởng 12A1. Toàn cũng là bạn thân của Minh nữa, lúc chưa quen Minh thì ngày nào mình cũng thấy Minh đi học với đi về cùng Toàn suốt luôn. Có một khoảng thời gian cả trường đồn Toàn với Minh đang quen nhau, thề lúc đó tim mấy bạn nữ trong trường tan nát hết luôn, chịu không nổi tin đồn ác liệt này nên bạn Toàn phải lên cfs trường minh bạch.

Miệng lưỡi thiên hạ cũng thật là đáng sợ!

Còn về phần Trần Thị Trúc Ly, nhỏ này học chung mình từ cấp một cho đến hiện tại. Ly cũng không phải thuộc dạng vừa, có thể diễn tả gia cảnh nhỏ này bằng cụm từ "nhà mặt phố, bố làm to", tuy vậy nhỏ không chảnh như bạn hot girl gì đó nha mà nhiệt tình lắm, thấy mình bị ức hiếp là tìm ngay đến đứa đó chửi trên đầu chửi xuống dù cho nhỏ bị ghi tên vào sổ cờ đỏ mấy lần rồi mà vẫn không chừa. Miệng nhỏ Ly lúc nào cũng bảo là không thích ai, không mê ai, nhưng nhìn bây giờ xem, tình tình tứ tứ với lớp trưởng A1 làm mình cảm thấy thật mắc cười.

Minh thấy mình cứ nhìn chằm chằm bên đó hoài, bạn chọc tay vào má mình:

"Nhìn vừa thôi, Tuyết cho người ta thoải mái chút đi."

Ừ, Minh nói có lí. Thế là mình với Minh lựa chỗ khác để ngồi, bạn vẫn hăng say chỉ mình cách lắp súng tiếp, nhìn bạn tập trung thế này ngầu quá đi, không biết sau này mình với Minh có về chung một nhà được không ha.

Không hiểu sao nghĩ đến viễn cảnh về chung một nhà với Minh làm mình cười hoài không ngớt. Minh nhìn mình khó hiểu:

"Sao Tuyết cười?"

"Mình đang suy nghĩ đến một số chuyện thôi, không có gì đâu."

Minh hướng dẫn mình tiếp nhưng lúc này đầu óc mình đang trên mây rồi, mình đợi lúc Minh dừng lại uống nước thì mới lên tiếng hỏi:

"Minh sau này muốn làm gì á?"

Bạn uống nước xong thì im lặng suy nghĩ, một lúc lâu sau bạn mới nhìn thẳng vào mắt mình, khóe môi cười lên một nụ cười tỏa nắng:

"Làm chồng Huỳnh Lê Ánh Tuyết."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.