Sau mấy tiếng dài dằng dặc học Quốc Phòng An ninh thì bọn mình đã được ra về, nay học đúng mệt luôn nhìn ai cũng tả tơi hết á. Tay chân mình bủn rủn không còn tí sức lực nào nữa, bây giờ về nhà mình phải tắm thật nhanh rồi ngã lưng trên cái giường ngủ êm ái của mình dưỡng sức thôi. Đang trên đường về với Minh, thấy bạn im lặng quá nên mình hỏi:
"Minh mệt hả, sao thấy bạn im quá."
Bạn lắc đầu:
"Không mệt, đang bực mới đúng."
"Ủa sao bực? Đứa nào gan to chọc Minh bực vậy, ghi nó vào sổ liền đi!"
"Nhỏ Huỳnh Lê Ánh Tuyết ấy lớp A2 kế bên ấy, nhỏ làm mình hơi bực."
"..."
Mình đã làm gì để cho Minh bực bội thế này? Xem lại nào, mình đã làm gì đâu? Hay là vụ mình đang tập bò dưới đất thì làm rớt cái nón của bạn nên bạn bực ta? Không chần chừ, mình lên tiếng hỏi ngay:
"Mình làm nón bạn dơ nên bạn giận hả?"
Minh lại lắc đầu nốt.
Thế thì mình chịu, mình đâu phải là thánh thần đâu mà đọc được suy nghĩ của siêu nhân. Mình thở dài ngao ngán nhìn bạn, thôi để bạn tự nói cho nhanh.
"Mình bực vì nãy Tuyết muốn mình chỉ lắp súng cho Như."
Lí do bực gì mà ngộ nghĩnh ghê, đáng lẽ phải là mình bực mới đúng nhỉ nhưng đằng này lại là bạn trai của mình. Mình chỉ muốn xem Minh chỉ Như lắp súng rồi xem Minh đối đáp thế nào với Như thôi, ai mà ngờ lại làm bạn bực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-muon-thanh-chong/2737420/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.