Trong điện thoại Thẩm Kế Ân tiếp tục: “Tao chỉ muốn nói cho mày biết, người tiếp theo là Thẩm Hàm, kế nữa là mẹ con mày. Không ai có thể chạy trốn được đâu, mày có làm gì cũng vô ích thôi. Tao muốn Tông Thịnh cả đời này sẽ phải sống trong nỗi đau sống không bằng chết.” 
Gã nói tới đây, tôi đẩy mạnh cửa phòng. 
Đèn trong phòng nhấp nháy, không khí lạnh lẽo ùa ra khỏi phòng. 
Thẩm kế Ân đâu? 
Tôi sợ hãi nhìn quanh. Đằng sau tấm rèm dài kiểu Pháp bên cửa sổ có một khối lồi ra một cách kỳ lạ, âm thanh phát ra từ sau bức màn. Chiếc điện thoại rơi xuống từ sau màn. 
Đầy máu. 
Tôi thấy một đôi chân nam giới lộ ra sau tấm màn. 
“Chú à?” 
Tôi thì thào, tay nắm chặt cây trâm, vén tấm rèm lên. 
Người cảnh sát già đang nằm vắt trên khung cửa sổ, cánh cửa mở rộng, hai tay ông buông thõng ra bên ngoài tấm lưới chống trộm, vẻ mặt ông đầy kinh hoàng, đôi mắt mở to vô hồn. 
Máu vẫn đang chảy tong tỏng, máu rơi xuống mái hiên tầng dưới nên đã tạo thành tiếng tí tách ban nãy. 
“A!” Tôi hét lên vài giây sau đó. Tôi thật sự không thể làm gì khác ngoài việc hét lên. 
Mấy bà thím đang ở bên dưới cũng hét theo, rồi tất cả trở nên hỗn loạn. Xe cứu thương và xe cảnh sát đến. Tôi bị đưa lên xe cảnh sát, có một nữ cảnh sát đi cùng. 
Vợ ông cảnh sát bất tỉnh và được đưa thẳng tới bệnh viện. 
Nếu là tôi trước đây, chắc tôi cũng đã ngất xỉu rồi. Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746466/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.