Tôi xụ mặt: “Con đâu phải đi bán con đâu.”
Bà vừa đi không bao lâu thì Tiểu Mễ tới. Tôi nhìn đồng hồ thì thấy vẫn còn là giờ đi làm, cô ấy tới cùng Tiểu Trần. Hỏi ra mới biết là hai người cùng ra ngoài phát tờ rơi, phát xong thì tiện đường tới thăm tôi.
Tiểu Mễ ngồi cạnh giường, kéo tay tôi thân mật nói.
“Ưu Tuyền này, Mạc Phi á, là bạn học thế nào với em?”
Tiểu Mễ tới thăm bệnh mà không hỏi thăm tôi trước, lại đi hỏi về Mạc Phi sao?! Tôi đang nghĩ phải trả lời thế nào thì nghe Tiểu Trần đứng ở cửa nói:
“Người tôi là vừa mắt Mạc Phi rồi, nghe nói Mạc Phi chưa có bạn gái nên tính lên thuyền đấy.”
“Quản lý nói bậy gì đó, không phải là em đang giúp công ty mượn sức khách hàng sao? Nếu em thành bạn gái anh ấy chẳng lẽ anh ấy không chiếu cố dự án của chúng tôi sao? Tới chừng đó, chia hoa hồng em phải lấy đó nha.”
“Ừ, nếu như cô có thể khiến người ta chịu móc hầu bao cho công ty thì anh cũng đồng ý. Nhưng mà chỉ là một người có công ty chỉ có hơn hai mươi người, cô…”
“Đó gọi là cổ phiếu tiềm năng đó, qua mười năm sẽ trở thành hàng bluechip.”
Tôi cười.
Đến khi bọn họ sắp về Tiểu Trần mới nói với tôi: “Tông ưu Tuyền, chuyện của em và tiểu lão bản anh có nghe trong công ty nói. Hai người, à thì, thôi cố gắng nghỉ ngơi, em thật không tệ nha, không làm cả nhà lão tổng thất vọng.”
Sau khi tiếp khách tôi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746326/chuong-312-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.