Tôi thả bộ từ bờ sông về phía văn phòng. Tôi không nói Ngưu Lực Phàm chở về, mà cứ chậm rãi quay về. Tôi vẫn cảm thấy khó chịu do cảm mạo, bước đi khá mệt, nhưng tôi vẫn muốn về thật chậm. Tôi phải suy nghĩ lại chuyện bắt cóc Thẩm Hàm rốt cuộc thế nào? Tôi làm sao để hẹn Thẩm Kế Ân ra ngoài?
Cứ thế, tôi miên man nghĩ tới tận khi về đến cửa văn phòng mà vẫn chưa nghĩ ra cách nào.
Buổi tối về nhà, Ngưu Lực Phàm đã tìm ra được cả địa chỉ, số điện thoại của ba mẹ Trần Thần đưa cho Tông Thịnh.
Tắm xong Tông Thịnh mặc đồ đơn giản ngồi trên giường, tôi ôm điện thoại ngồi trước bàn máy tính, suy nghĩ cách hẹn Thẩm Kế Ân.
Tông Thịnh dựa vào giường, nhìn tôi nói: “Nếu thật sự không có cách nào, thì bỏ đi. Anh chỉ là muốn cho gã thêm một cơ hội, dù sao thì lúc trước là chúng ta tìm gã trước.”
“À, không, có cách. Em nghe Thẩm Hàm nói cô ấy sắp đi làm thẻ khám thai. Để em gọi điện.” tôi gọi cho Thẩm Hàm, tôi biết mình chỉ có một cơ hội lần này. Nếu như tôi biểu hiện quá mức để ý tới Thẩm Kế Ân thì với tính trẻ con của Thẩm Hàm sẽ cảm thấy tôi với Trần Thần có gì đó mờ ám, sau này sợ là tới điện thoại của tôi cũng không nghe.”
“Alo, Thẩm Hàm.”
“Alo, tự dưng tìm em cái gì, buồn ngủ quá, em sắp ngủ rồi.” Thẩm Hàm vừa ngáp vừa nói.Tôi vui mừng nói: “Hôm nay em nói là đi làm thẻ khám thai đúng không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746265/chuong-291-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.