Tông Thịnh vừa đi, Ngưu Lực Phàm cũng đứng lên, nhưng cũng không vội vã đi tra thông tin ba mẹ Trần Thần, mà thấp giọng hỏi: “Gọi điện quốc tế thì tốn bao nhiêu tiền nhỉ?”
“Sao em biết được, anh muốn gọi ai?”
“Gọi cho mẹ Thẩm Hàm. Tuy anh và Thẩm Hàm cũng coi như chia tay rồi, nhưng mà không thể cứ đứng đó nhìn cô ấy trở thành một quân cờ trong bàn cờ đó, để mẹ cô ấy đưa cô ấy đi, cho dù ban đầu không muốn, nhưng với tính tình của cô ấy, qua một khoảng thời gian nữa là có bạn trai mới, như thế, tự nhiên cũng sẽ bỏ đứa nhỏ thôi.”
“Thật sao? Em cảm thấy cô ấy có tình cảm với đứa bé rồi, giờ mà bảo cô ấy đi phá thai nói, có lẽ cô ấy sẽ hận chúng ta.”
“Hay, mình thử bắt cóc Thẩm Hàm, trực tiếp nhanh gọn đi.”
Tôi kinh ngạc. Những lời này nếu như do Tông Thịnh nói ra, thì tôi không kinh ngạc, nhưng mà là Ngưu Lực Phàm nói ra, vậy cũng…
Tôi chưa kịp nghĩ xong thì Ngưu Lực Phàm đã thực hiện cuộc gọi quốc tế đường dài. Nhìn tay hắn bấm một dãy số dài tim tôi cũng thót cả lại. Ngưu Lực Phàm nói chuyện hết sức rõ ràng cùng mẹ Thẩm Hàm, rõ ràng súc tích và ngắn gọn, có lẽ là tiếc tiền điện thoại nữa.
Ý tứ chính là Thẩm gia đã thiết kế đưa Thẩm Hàm vào trong cục diện, hơn nữa đứa nhỏ trong bụng Thẩm Hàm chính là trọng điểm của bố cục đó. Có khả năng, sau khi làm pháp sự thì Thẩm Hàm cũng sẽ trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746264/chuong-291-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.