Tôi cười, đi ra cửa tiễn bà. Vừa đóng cửa thì vọt vào nhà tắm, đẩy phắt Tông Thịnh đang đứng ở cửa ra rồi đánh răng. Thuốc thật quá kinh!
Tông Thịnh dựa vào cửa phòng tắm nhìn tôi: “Sao không phản đối bà?”
Tôi đánh răng, lúng búng: “Em không dám. Chống đối bà thì chỉ có anh dám thôi, chứ e là cả ông cũng không dám.”
Hôm sau tới giờ đi làm, Tông thịnh vẫn chỉ mặc đồ thường, không có ý định đi tới công ty. Dù sao, anh cũng không có gì để làm, mọi chuyện đều do những người quản lý bên dưới điều hành.
Tông Đại Hoành dẫn đội những người tính toán, chứng nhận, lại còn làm thêm đủ thứ trò, những chuyện này Tông Thịnh cũng không rành, cho nên chẳng bằng anh ở luôn công trường xem xét mọi việc, nhỡ đâu thực thi thiết kế có vấn đề thì còn kịp điều chỉnh.
Tiểu Trần hôm nay đã thông minh hơn, lúc lấy đồ ăn sáng từ công ty cũng lấy thêm một phần cho Tông Thịnh. Đến giờ, chúng tôi tập thể dục ở ngoài, còn hai người ngồi trong phòng nhìn chúng tôi. Nhưng tôi cũng không tập trung tập, mà còn mải nhìn theo một chiếc xe thể thao màu đỏ chạy chậm ngang qua chúng tôi. Nhạc dừng, Tiểu Mễ vội hỏi tôi: “Thích xe đó hả? Chắc đắt đỏ lắm. Kêu bồ cưng mua đi, cho mọi người ngồi ké thơm lây.”
“Không phải! Chiếc xe đó…”
Xe dừng lại trước cửa khách sạn Sa Ân. Thẩm Kế Ân, đương nhiên là gã trong hình hài của nam sinh trường nghệ thuật kia, mở cửa xe cho Thẩm Hàm. khoảng cách khá xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746223/chuong-276-3.html